NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 625

luôn múa lên vừa hát. Đột nhiên chị Bồng nhỏm dậy. Mắt chị lại long sòng
sọc nhìn trước mặt:

- Đấy thằng nào có giỏi thì cứ đến đây ăn cướp những đống thóc này

của làng bà. Thóc làng bà thì bà giữ lấy. Nộp mãi thóc để làng bà chết đói
à? Hí hí... (chị Bồng vừa đếm vừa cười) một đống... hai đống... ba đống...
bốn đống... lại còn bao nhiêu thóc gánh nữa kia. Thóc nhà bà cũng có.
Chuyến này nhất định bà không nộp cho đứa nào nữa để mẹ con bà phải ăn
đói. Bà cứ ngồi đây suốt đêm coi thóc cho làng. Bà thổi ngay cơm ở đây bà
ăn. Bà ăn cả ngày rồi cho con bú cả ngày. Bà cho con bà bú đến năm mười
tám thì cũng gả chồng. Đây bà ru rín cho con bà cho chúng mày xem đây
này...

Những ngón tay cóc cáy lại thấm nước bọt chùi chùi cái đầu vú beo.

Đứa bé lại ngả đầu vào ngực mẹ mà nún nún với cặp môi đỏ nhợt, vừa lờ
ngờ ngước mắt nhìn mẹ. Nắng chiều chếch qua đống thóc làm thành một
làn bụi lởn vởn nhẩy múa bay chung quanh hai hình hài gầy đét, đen sạm,
mồ hôi ròng ròng.

Chợt mấy tiếng hiệu lệnh gằn lên. Có tiếng lách cách lưỡi lê tuốt và

súng lên đạn. Sau đó, tiếng giầy thình thịch tủa ra mấy phía. Những vòng
người ngồi xệp trên nền đất giật thót mình trông cả ra đình. Mấy người
nhấp nhổm đứng lên vừa líu ríu gọi nhau. Tên quan Nhật long mắt đưa
nhìn, nghiến thêm một tiếng nữa:

- Im... im... hễ đứa nào đứng dậy hay nhốn nháo thì cả làng sẽ bị bắn

chết hết.

Tiếng gầm ra lệnh của tên quan Nhật vừa dứt thì một tên Nhật cũng

mặc quần áo chẽn nhưng chỉ đeo súng lục chứ không có kiếm tiến lên bước
nữa và nhắc lời viên quan thượng cấp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.