NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 633

Cái giọng gằn nọ chưa dứt thì người đàn ông nhắm mắt lại thiêm thiếp

như trước.

- Thôi không ăn thì mặc, cái Liên bưng về đi. Giở chứng ra đấy chứ

gì!

Người con gái cũng gằn tiếng:

- Phải họ sắp chết nên giở chứng ra đấy!Con bưng về cho người ăn

mày góc phố và bảo mấy thằng phu rác đêm nay thế nào cũng phải tống cái
ngữ này đi chỗ khác như cái con mẹ đánh con và cái lão già dắt cháu khóc
ấy!

Bà mẹ vội quát giật con gái lại:

- Con ranh này để hỏi tí nữa xem nào! (Bà lấy tay lay vai người đàn

ông) - Này bác, bác bảo không ốm đau, không mệt mỏi, ừ thì bác không ốm
đau, không mệt mỏi, nhưng dù thế hay không thế, bác cũng cứ húp mấy
thìa cháo của chúng tôi xem nào...

Lần này, sau khi hai con mắt lờ ngờ kia mở ra nhìn trừng trừng mọi

người, thì toàn thân người đàn ông run bắn lên. Không phải một cánh tay
mà cả hai cánh tay của y giơ lên, lật bật đẩy cái bát cháo kề vào tận miệng
mình:

- Không!... Bà ơi!.. Cám ơn bà... tôi không ăn đâu!...

- Khổ quá!... Bác này lạ quá!... Ăn đi!...

Tất cả cái khổ mặt xương xẩu và đen sạm nọ lại nhắm rít lại, và trên

những nét nhăn nhó đó có hai con mắt sâu hoắm không tối nữa, long lanh
sáng hẳn lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.