NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 661

ba con chó nọ lông đều xam xám vằn vèo, cũng rất mỡ mượt, đứng gần
chấm ngực người dắt. Con nào con nấy tai vểnh nhọn hoắt, lưỡi đỏ lo le,
mắt rần rật lắc lơ lắc láo.

Huýt ... uýt... uýt...

Thấy con ngựa bỗng nghển đầu lên, lắc lắc, thở phì phì, và tên quan đã

dừng cương, người lính thổi còi miệng cố dìu ba con chó lại. Trên ngựa, tên
quan lim dim cặp mắt, vẻ mặt càng lạnh, càng ra vẻ không thèm thấy có ai
cả. Không ai bảo ai, đám đông liền dãn ra. Cả quãng bờ hè trước đàn chó
và tên quan Nhật cưỡi ngựa liền trống không. Mặc dầu có bọn khách đặc
biệt nọ bỗng đến, Hoa ông vẫn chỉ chăm chú vào nhịp thanh la và khúc
múa của Tiểu Hoa với con gấu. Còn Tiểu Hoa thì hơi chột ý. Hơn nữa, Tiểu
Hoa còn thấy linh tính như báo rằng một tai họa khủng khiếp gì đương đến.
Cũng là lúc Tiểu Hoa là ra vẻ đường roi loạng choạng rời rạc, mà con gấu
thì như say, chỉ rình xông vào Tiểu Hoa.

Xoảng... oảng... oảng...

Con gấu đã chồm hẳn lên người Tiểu Hoa. Nhưng cũng là trong tích

tắc đôi roi và hai cánh tay áo của Tiểu Hoa tung phất lên. Theo nhịp đó, con
gấu lại như bị hất lộn đi, lăn ềnh ra, chân tay giơ lên quẫy quẫy thở phì phò.
Rồi khi Tiểu Hoa chập đôi roi lại, tiến ra cúi chào đám đông đang vỗ tay
khen thưởng, con gấu liền trỗi dậy. Nó chạy rất nhanh đến với Tiểu Hoa,
quấn chung quanh Tiểu Hoa như để cùng Tiểu Hoa đón nhận sự chào
mừng, cùng "múa" thêm một nhịp chào mừng đám đông.

Xì xì ì ì... một tiếng gì như tiếng cười.

Không! Đó là một hiệu lệnh. Tên quan Nhật gằn một tiếng khẽ. Cặp

mắt lá răm của hắn chau lại. Lần này cả đám đông rùng rùng cuống cuồng
mà chạy. Có tiếng rú.... Nhưng đó không phải là của người mà là của ba

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.