NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 668

- Chào cô pháo thủ số Một của nhà máy!

- Chào cô Hoa Bảo Vân!

Cô gái tự vệ nhà máy cười, chớp mắt, cúi đầu chào lại chúng tôi. Đồng

chí chính trị viên, giọng miền Nam, cười lớn tiếng.

- Con Sẻo Hoa, con em gái út của đơn vị đấy. Nó với con Mơ cứ như

hình với bóng. Mười tám tuổi, pháo thủ số Một của khẩu đội, chiến sĩ xuất
sắc, về nhà còn khóc, bỏ cơm bắt đền mẹ, vào nhà máy lại khóc bắt đền ban
chỉ huy. Vì tội mẹ cứ không chịu thổi cơm sớm, đang ăn thì báo động, bỏ
chạy từ bên phố sang nhà máy, cổng nhà máy lại đóng, trật tự không cho
vào, nên không được dự trận đánh... Nó cũng ở đội văn nghệ với con Mơ
nhưng con Mơ chỉ có chèo giỏi, chứ nó hát cũng giỏi múa cũng giỏi. Múa
thì múa võ, đánh cặp roi sắt hay cặp kiếm thì tuyệt vời, tuyệt vời...

Tim tôi chợt như đập tung lên.

Cái tên gọi, những hình ảnh và con người mà tôi được nghe nói, nghe

tả, nghe kể ban sáng và đương định tìm gặp đã đến với tôi kia rồi, ở trước
mặt tôi rồi, Sẻo Hoa, Hoa Bảo Vân! Hoa Bảo Vân! Sẻo Hoa!

... Hai ngọn roi bện chỉ ngũ sắc buộc tua bông trắng của Tiểu Hoa năm

xưa bỗng như hai làn ánh sáng vút qua tâm trí tôi cùng với thanh đao và
bắp tay gân guốc của Hoa ông vung lên. Ngay đó từ đầu nòng súng đương
chĩa ra phía biển khơi có Trần Thị Mơ và Hoa Bảo Vân đứng ở hai bên kia,
tôi thấy còn vụt lên những làn lửa chớp. Những làn lửa chớp đã xả vào các
đợt các kiểu máy bay giặc lồng lộn gầm rú bắn phá, những làn lửa chớp của
những băng đạn cuồn cuộn, quyết liệt, căm giận vô cùng, và cũng bình tĩnh
tin tưởng vô cùng, bắn lên từ một sức sống cũng thật là mới lạ, kỳ diệu vô
cùng...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.