NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 670

vu, lửa lò than rực rỡ vờn lên chân tường những ánh hồng lấp lánh hay rủ
rê tâm trí người ta vào những cõi buồn nhớ, là những buổi chiều làm tê tái
mẹ tôi hơn hết. Tuy mẹ tôi có tôi ngồi trong lòng cười nô với mấy con búp
bê, tuy trước mặt mẹ tôi có cả một bữa cơm thức ăn tỏa mùi thơm ngon
lành trong hơi cơm tám xoan bùi ngọt, tuy mẹ tôi vẫn tươi cười và luôn
luôn thưa gửi dịu dàng với thầy tôi và bà tôi.

Lúc bấy giờ, trong đầu óc mẹ tôi quằn quại những hình ảnh gì, những

ý nghĩ gì, thầy tôi đoán biết sao được. Vẻ mặt xinh tươi kia, giọng cười nói
nhẹ nhàng kia, sự thùy mị kính cẩn kia, sao có thể là của một người đàn bà
mà tâm tư hằng giá buốt vì những phiền muộn, những đau đớn cay chua
nhất, tối tăm nhất? Hay thầy tôi cũng như mẹ tôi cả hai đều thản nhiên và
lặng lẽ để che giấu cả một lòng đau đớn? Có lẽ đúng! Vì thầy tôi, nếu là
một người vô ý thức hay là một kẻ xốc nổi, chỉ biết có sắc đẹp và sự chiều
chuộng của mẹ tôi, thì đã chẳng yên lặng nhìn tôi, miệng hơi nhếch về một
bên, khi tôi níu lấy vai, lay lay hỏi:

- Cậu ơi! Em Quế con không phải là con cậu mà là con cai H. phải

không?

Cùng lúc nghe câu tôi hỏi ấy, mắt mẹ tôi bỗng sáng lên, gò má hơi ửng

hồng. Mẹ tôi nhìn nhanh thầy tôi rồi hoặc quay mặt đi chỗ khác, hoặc cúi
xuống thẫn thờ nhìn tôi. Trời! Thốt lên câu hỏi dại dột trên kia nếu tôi là
con một người cha độc ác hay ghen, phát uất ức, và một người mẹ bỗng hổ
thẹn, sợ hãi vì có kẻ mớm lời cho con mình để phá hoại sự thanh khiết của
đời mình, đời phải chung thủy của một người làm vợ, thì cảnh tình giữa cha
tôi và mẹ tôi lúc bấy giờ sẽ ra sao?

Nhưng không! Thầy mẹ tôi chỉ lặng lẽ nhìn nhau và tôi cũng vẫn được

nâng niu vỗ về trên hai đầu gối mẹ tôi ấm áp.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.