NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 728

Trừ nửa giờ ra chơi, một ngày năm giờ học là năm giờ quỳ sau bảng.

Và từ đấy đến kỳ nghỉ hè dài hơn hai tháng nữa. Trời! Đầu gối quỳ hơn hai
trăm giờ có lẽ thành chai và ê ẩm hàng năm chắc!

Tôi rất khinh thường những sự đau đớn về xác thịt ấy. Nhưng mỗi lần

tôi quay nhìn vẻ mặt thản nhiên của thầy giáo, sự phẫn uất lại kết thành
khối đưa lên chẹn cổ tôi... Rồi ở khắp mạch máu tôi lại như có những sinh
vật gì mơn man, làm cho bồn chồn, bứt rứt. Nếu ý quyết bất phục và phản
kháng thầy giáo mạnh mẽ hơn chút nữa, tôi sẽ đứng ngay dậy, vứt cặp ra
đường, hất hàm đi ra khỏi lớp.

Vô lý! Thật vô lý! Từ hôm tôi bị quỳ, những bạn tôi dù không thuộc

bài, dù bỏ làm bài hay chỉ làm bài chiếu lệ, đều chỉ bị mắng nhiếc vài câu.
Hình như thầy giáo tôi muốn dung túng cho những kẻ ấy để tỏ rằng chỉ có
những tội hỗn láo của tôi mới đáng trừng phạt, và thầy giáo không phải là
người cay nghiệt, trái lại, rất dễ tha thứ, có lòng thương mến tất cả bầy trò
nhỏ biết sợ hãi kính trọng mình.

Tôi còn ý nghĩ này, không biết có đúng không: Thầy giáo tôi còn có

chủ tâm muốn gây ra giữa chúng tôi những sự ghen ghét. Một đằng tức tối
căm hờn thấy kẻ khác có lỗi được tha thứ, một đằng ghê tởm ruồng bỏ
thằng bạn ngỗ ngược bị người trên trừng phạt.

Tôi càng phẫn uất thấy bạn học cùng lớp một ngày một cách xa tôi. Cả

mấy thằng lêu lổng, lười biếng xưa kia vẫn đồng tình với tôi ngấm ngầm
phản đối thầy giáo vì thường bị phạt. Chúng như tự kiêu được thấy một kẻ
bị khinh miệt và đẩy xuống một địa vị thấp kém hơn chúng.

Lòng tôi đã thắt lại những lúc bao nhiêu tiếng cười khoái trá cùng cất

lên vì một câu trả lời ngộ nghĩnh của anh học trò lơ đễnh hay dốt nát. Vì,
trong khi vui cười ấy, lắm kẻ che miệng trông tôi một cách hết sức tinh quái
như bảo nhỏ rằng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.