NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 729

- Hồng, về chỗ ngồi đi, rồi cười góp với chúng tớ chứ.

Và, có đứa lại hỏi mát lúc tôi ra chơi:

- Ban nãy mày có buồn cười không hở Hồng?

Hoặc trêu chọc tôi với những câu an ủi đãi bôi:

- Mày bị quỳ từ hôm thứ hai nhỉ? Bốn hôm rồi, tội nghiệp.

Cũng may mà thằng nói câu ấy có một vẻ mặt không đáng ghét nếu

không tôi chẳng cần nghĩ ngợi gì mà không cám ơn nó bằng một cùi tay
vào sống mũi.

Chiều hôm thứ bảy, chưa một giờ tôi đã có mặt ở trường. Nằm trên bãi

cỏ, dưới một bụi râm bụt và một gốc bàng, hai tay khoanh sau gáy, mắt lim
dim, tôi ngửa mặt trông lên vòm trời bao la như bằng thủy tinh xanh phớt.
Ba năm trước đây, hồi còn học lớp tư, đã không biết bao nhiêu lần, tôi đến
trường học sớm như thế này. Cũng trong bóng mát của bụi râm bụt này dạo
ấy còn bị tôi chồm lên bíu lên cả ngọn và dìu xuống kéo sát mặt đất những
cành to nhất. Tôi yên lặng nằm, để tâm trí theo những làn mây trắng bồng
bềnh tan về một phía trời.

Gió thổi vù vù... Bướm say hoa trong ánh nắng.

Trong khoảng thời gian đó, chim chóc thôi không nhảy nhót. Chỉ còn

tiếng xào xạc của bãi lau vàng ở đằng xa, bên kia sân, vẳng tới. Sự sinh
hoạt của cả một thành phố phồn thịnh như ngừng trệ.

Tôi lại sống lại với bao nhiêu kỷ niệm của những năm học trước cũng

vào mùa hè này. Chính ở bãi cỏ, bụi cây và góc trường này đã chứng kiến
bao nhiêu cuộc vui chơi của tôi. Đặc biệt là những cuộc bày trận của lớp
chúng tôi, một lớp nghịch nhất, và bàn chúng tôi là bàn hăng nhất. Cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.