NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 751

Tôi ra đi, lại ôm tập sách vở trước ngực. Tôi không biết tính toán suy

nghĩ gì nữa (cả cái dự định đi ăn một bát phở tái xách trần ở hiệu Hợp Lợi
và uống một cút rượu ngọt hổ cốt ba xu mà tôi nhất quyết sẽ phải thực hiện,
cũng bị nhào lấp đi!) Tôi lại đến cái vườn hoa Đưa người. Nhưng tôi không
ngồi ở một gốc cây đông người như mọi khi. Tôi ngồi ở cái ghế gỗ đã mất
gần hết những thành để tựa, gục mặt xuống đệp sách vở kẹp tờ giấy bạc
kiếm được lần đầu tiên trong đời tôi, - tờ giấy bạc trả lương một tháng đi
làm của tôi, mà nước mắt ròng ròng...

***

Tôi về nhà. Tôi tươi cười đưa đồng bạc ấy cho mẹ tôi, bảo mẹ tôi đi

chuộc ngay hòm sách. Mẹ tôi đã căn vặn hỏi tôi nhiều điều, nào tiền dạy
học được bao nhiêu, nào là dám nói hẳn với ông chủ ấy xin việc ở nhà in
chưa, vân vân, nhưng tôi chỉ ầm ừ và cười bảo mẹ tôi hãy cứ đi chuộc hòm
sách về cho tôi đã. Mẹ tôi tức tốc mặc áo dài, đội nón đi ngay. Khi về mẹ
tôi không thuê xe, mà đội, đi bộ. Phần vì mẹ tôi tiếc tiền, năm xu xe cơ mà,
phần vì mẹ tôi không còn một xu nào trong người. Hôm nay tất cả vốn
liếng của mẹ tôi đã vét nốt để đong gạo, mua rau, mắm ăn bữa chiều. Món
tiền dạy học của tôi mà mẹ tôi chờ đợi tính đón từng ngày, không những sẽ
làm vốn lần hồi chạy gạo cho cả nhà mà còn là tiền để trả tháng thuê nhà
nữa...

Tôi không ở nhà chiều hôm ấy, chờ mẹ tôi đi chuộc đồ về, tôi lại đi

lang thang như mọi khi cho đến khuya, và lại rã rời không thể tưởng tượng
được. Mặc dầu tôi như mê và chỉ muốn nằm rũ xuống một chỗ nào đấy,
nhưng lúc trở về nhà thấy đèn sáng ngụt, hòm sách để giữa bàn và mẹ tôi
đang nằm nhỏm dậy cuống quít gọi tôi, thì tôi lại tỉnh hẳn người. Tôi chạy
rú vào vồ lấy hòm sách, mở ra, đếm đếm lục tung tóe vừa thét lên...

II. NHÀ THƠ Ở NGÕ NGHÈ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.