NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 799

***

Tôi nhất định không lấy những cái tên ấy. Những nàng thôn nữ lạc

loài, Một kiếp trầm luân, Người con gái xấu số, hay cô Thắm, cô Hương,
cô Sen, cô Lý, hay Một bản án thương tâm, Một linh hồn và đêm tối, Tội
lỗi thuộc về ai, vân vân... Tôi gọi hẳn nó là Bỉ vỏ. Theo đúng tiếng lóng của
cái xã hội ấy và cũng theo đúng với cuộc đời và câu chuyện của nó, bỉ là
con, vỏ là ăn cắp: một con ăn cắp. Cũng như Hải Phòng đã gọi những ngõ
Hàng gà, ngõ Tây cụt, ngõ Cô Ba chìa, ngõ Chè chai, ngõ Cố đạo, đường
Máy nước hai vòi, đường Thiên lôi, đường Cầu đất, chợ Sắt, chợ Cột đèn,
đường Quán bà Mau, hồ Quẹt, ao Than, vườn hoa Nhà kèn, vườn hoa
Chéo, vườn hoa Đưa người, vân vân...

Phải, tiểu thuyết Bỉ vỏ là câu chuyện và cuộc đời của một con ăn cắp:

Bính hay Tám Bính.

Nhà Bính ở một làng ven sông, bố đi làm nghề chở đò, mẹ và mình

làm nghề xay xáo đi các chợ gần chợ xa. Bính đẹp và hiền lành. Chính vì
đẹp và hiền lành nên Bính đã bị lừa dối và chịu nhiều nỗi oan ức, nhục nhã
đau thương vô cùng.

Bính đã yêu và có mang với một thằng trai trẻ có chữ nghĩa, người

thành thị, làm thư ký đạc điền mà Bính những tưởng trao xương gởi thịt.
Không thể chịu được những tục lệ cay nghiệt và những tai tiếng quái ác,
Bính đẻ xong, phải bỏ làng ra đi. Bính đi để tìm người tình nọ mà Bính vẫn
còn nhiều tin yêu, trông cậy. Bính ra đến Hải Phòng. Bính lại liên tiếp sa
vào những cảnh thê thảm tàn bạo khác. Bính bị hãm hiếp, bị lừa lọc và trở
thành một tội phạm. Chuộc tội cho Bính là một chủ nhà chứa!

Ở đây, Bính đã phải làm nhà thổ, một hạng cùng mạt trong nghề mãi

dâm, và cũng đã thấy rằng mình không thể sống được nữa. Vì bệnh tật, vì
sự hành hạ và tuyệt vọng, Bính đã định tự tử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.