NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 1 - Trang 82

Tiếng ro ro lại vẳng lên, lại vẳng lên, lại vẳng lên. Một điếu, hai điếu,

năm, sáu, bảy... mười điếu, hàng chục điếu rồi! Khói thuốc phiện càng
thơm lừng át cả hương nhang ngan ngát. Làn không khí lạnh lẽo tờ mờ
trong ngôi chùa thâm nghiêm biến mất.

Huyến loay hoay, bồn chồn, rạo rực quá thể. Mấy phen anh lách tay

xuống dưới hai cánh cửa gỗ tò vò cố nâng lên nhưng lề cửa chôn sâu và dầy
lắm không thể bẩy ra được.

Hết phương kế, Huyến ngồi xệp xuống thềm gạch, hai tay ôm đầu.

Đến phút này, Huyến mới phục tài các tay đại bợm, cửa nào cũng vào

lọt. Và, Huyến tiếc chỉ còn vài giờ nữa là sáng mà khi mặt trời gần mọc thế
nào nhà sư nữ cụt tay chả tắt đèn, giấu người kia đi. Rồi vì việc đời, biết
đến bao giờ anh mới có dịp trở lại ngôi chùa này, về một đêm đông lạnh tối,
khám phá những hành vi bí mật của vị nữ sư kỳ dị?

"Hay ta gọi cửa và bắt phải mở cho ta vào?"

Ý nghĩ ấy làm Huyến cười thầm, anh tự nhủ:

- Bạo động như thế chỉ có kẻ xuẩn ngốc mới làm. Làm như thế tức là

đạp đổ hết bao nhiêu cái lạ lùng nếu ta dụng công sẽ tìm thấy trong đó
nhiều sự dị thường thú vị.

Chợt, cánh cửa tò vò sịch động. Huyến ngồi nhỏm dậy; nhanh như cắt,

anh lùi sang bức tường bên kia. Huyến mừng rỡ khi thấy nhà sư nữ cụt tay
mải miết xuống nhà ngang rồi rẽ ra khu vườn gần đấy.

Huyến vội vàng đẩy cửa lẻn vào. Anh vén tấm màn đỏ che gậm bàn

thờ chui vào đó. Không đầy ba phút nhà sư đã trở về. Đóng cửa tò vò xong
nhà sư đẩy cửa gian buồng nhỏ, tay xách một thùng nước con.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.