NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 1003

lùng nhùng trên mặt cỏ ướt. Như con cá cố lách lên khỏi vùng bùn cạn, Gái
đen đầu tóc xõa xượi ngoi ngoi lên và hớp hớp thở. Bỗng Gái đen chồm
hẳn dậy, hai tay níu lấy cả cánh tay bà Gái và bà cụ Xim, mắt trừng trừng
nhìn, răng nghiến rít:

- Cho con đẻ ở đây thôi...

Như có một cục gì đưa chẹn lấy mỏ ác bà cụ Xim. Bà cụ liền khom

khom người vừa nâng nâng đỡ lấy lưng Gái đen vừa nhìn chung quanh và
đằng xa. Sau một giây nuốt liền liền nước bọt, bà cụ Xim hết sức sẽ sàng
bảo bà Gái:

- Dìu cô Gái vào cái quán bỏ không chỗ gốc cây đa cụt ngã ba đường

kia. Đẻ ở đấy cũng được. Tôi đỡ cho cô ấy.

Gái đen lại nhắm mắt lại, lỗ mắt càng ngờ ngạc:

- Bà ơi! U ơi! Bà và u đỡ cho con. Để con đẻ nó ở đây... Con đẻ nó ở

đây... rồi con về nhà. Con về nhà với ông... với thằng Cam, thằng Côn,...
ông ơi! Hai em ơi!... Hự ... hự... bà ơi! U ơi! Mẹ La ơi! Con đẻ... tôi đẻ...
Hự... hự... con phải về nhà thôi... ông ơi! Thầy ơi!

Gái đen nói giọng nghe càng như mê, xa lạc một cách lạ. Gặp mắt Gái

càng tối sầm. Cả bà Gái, mẹ La, bà cụ Xim cùng ôm lấy Gái đen, dìu đến
cái bệ đất ở giữa quán. Bà Gái vừa kéo trải xong cái chăn cho Gái đen khỏi
trằn ra đất, thì hai cánh tay Gái đen vật ra, hai bắp đùi Gái đen xoạc theo,
duỗi sõng sượt như bị ai bẻ lìa khỏi thân thể. Bà Gái chưa kịp rứt tuột dải
rút quần Gái đen, có một tiếng chóe lên, vỡ ra oe oe. Đúng, một cái đau
trong tích tắc đã như xé cả cửa mình và cả người Gái đen ra, và cũng sau
cái tích tắc ấy, Gái đen thấy nhẹ bẫng cả người. Nhưng cũng liền với cảm
xúc này trong đầu Gái đen tối sầm hẳn đi...

Đứa con đã ra đời: một đứa con trai. Nhưng dưới cái mái tóc rã rượi,

sọ não Gái chỉ còn là một vật tròn tròn bằng thứ xương thịt vô tri vô giác,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.