NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 200

Sau này phải học đến địa dư, sử ký, thì mới phải mua sách. Nhưng là về
sau...

- Thì cháu đã thưa với cậu giáo, cậu giáo cứ mua trước cho cháu cậu

các sách ấy cũng được. Rồi có thiếu cứ bảo cháu. Cái nết cháu vốn không
giữ được tiền, thầy tướng nào cũng đều bảo như thế. Mà cháu cũng chẳng
bao giờ có tiền mà giữ! Vậy đầu kỳ tiền cháu xin cứ là gửi cậu giáo trước.
Nghĩa rằng thì là...

Thằng Nghĩa đã lủi ra phía ngoài; khi người mẹ nói xong chợt quay lại

thì thằng con đã đi đâu ấy. Mẹ Nghĩa cười:

- Đấy cháu đã thưa với cậu giáo, cháu cậu là nó nghịch lắm. Xin cậu

cứ việc là đánh thật lực cho. Thứ nhất hay chữ, thứ nhì dữ đòn, yêu cho vọt
ghét cho chơi, cậu giáo đánh bao nhiêu là ấm vào thân cho cháu cậu bấy
nhiêu, là thương cái cảnh cháu bấy nhiêu...

Ngoài ngõ tiếng chí chóe, hò hét, reo cười lại loạn lên. Nghĩa và La

đương quần nhau, bụi đất mù đường, quần áo bươm ra, tranh nhau với lũ
trẻ hàng xóm quả bưởi phơi khô bọc giẻ làm bóng đá. Các xe cộ, các hàng
rau đậu, quà bánh đều mỏi miệng kêu hét vì quả bóng văng cả vào mặt mũi
đồ hàng của họ. Bọn hai ông tướng có đứa quần xoạc ra, tay phải túm túm
lấy chỗ quần rách mà vẫn cứ húc vào tranh bóng, đâm vào cả các gồng
gánh xe cộ...

***

Cái Bưởi giơ hai bàn tay lên xòe ra. Thanh cụp ba ngón của Bưởi lại,

hỏi:

- Mười ngón tay gập lại ba ngón còn lại mấy ngón?

Con bé đếm từng ngón còn xòe lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.