NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 252

Thúng đựng khoai, rổ bát vẫn thìa lìa dưới gầm chõng ngoài hè. Thằng bé
cũng có ý đấy nhưng bằng sao được mẹ. Và làm sao nó làm được bằng mẹ,
nó kiếm được bằng mẹ? Làm sao cho mẹ nó lại dậy mà đi làm kiếm gạo
nuôi chúng nó?

Mẹ La thở một cái như người bị rút ruột. Mẹ men men ra cửa. Mẹ gọi

cái Lê đang cào chấy với cái lược cũ của Ngọt. Mẹ bảo nó vào với em, dặn
em có dậy thì cho em ăn củ khoai to, còn phần nó hai củ khoai nhỏ. Mẹ
khòm khòm cái lưng, nhăn nhó xuống bếp. Cất được một bước, mẹ La lại
thấy mặt mày hoa thêm, lưng càng đau sụn, đầu buốt lọng lên không tài nào
chịu nổi. Nhặt mấy mẩu củi để vào xó bếp, lần ra cầu rửa bưng cái chậu
vào gầm chõng, mẹ La gần như hết hơi. Mồ hôi toát ra, mẹ lạnh phát run.
Mẹ phải ngồi thụp xuống gục mặt lên hai đầu gối. Một lúc sau, mẹ lại
quàng tay ra đấm đấm lưng rồi ì ạch đứng dậy, lần từng bước. Cứ như thế
mẹ lại lần ra cầu rửa giặt giũ mấy cái quần áo cho thằng La và con bé, rồi
vào bờ hè sắp nhặt chỗ khoai và chè tươi để làm hàng ngày mai.

Bà cụ Xim cũng để cháu ngồi với mấy nắm chim chim cơm trong cái

bát gỗ, lần lần xuống bếp đun nước và nhặt rau. Thấy tiếng mẹ La thở, mẹ
ngồi như ôm lấy cái rổ khoai ở thềm nhà, bà cụ Xim đến he hé mắt nhìn và
nói:

- Có cái bếp, cái bờ hè để tôi dọn cho, đi mà nằm nghỉ.

- Con cất nhắc cho nó khuây khỏa bà ạ.

- Còn sống thì còn làm nhiều. Mà đem khoai ra làm

gì đấy?

- Con sắp sẵn cho cháu nó luộc bán cả chiều!

- Thì để tôi sắp cho. À thằng bé nó đã kiếm được rau ngải cứu chưa?

Tối nay tôi nướng gạch tôi chườm cho.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.