NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 277

Trong cái giờ khắc lão La khoái lạc chưa bao giờ từng có ấy, mẹ La

đương như con hùm xám sắp nổi cơn ở nhà từ lúc bà Gái sang hỏi cái nồi
về để nấu cơm nắm sáng mai cho Gái đen, Cam đi làm sớm. Mẹ La tìm
không thấy nồi, hỏi thằng La thì nó bảo cất cẩn thận dưới chân giường. Mẹ
gọi lão La, rồi cho cả đứa nhớn đứa bé ra cả ngõ ngoài, vào cả ngõ trong
tìm cũng không thấy hồn vong bóng vía nhà nó đâu cả. Mẹ La càng cố bình
tĩnh thì lại càng như dầu sôi lửa đốt trong ruột trong gan. Mẹ hết cả sút
lưng, hết cả buốt đầu, hết cả chói ngực. Mẹ ngồi hẳn lên, chòm chõm ở cửa.
Cái đòn kê bằng gỗ nghiến lởm chởm mấu mí mẹ để bên cạnh người. Môi
mẹ mắm lẳn vào hàm răng. Mắt mẹ long lên, nhìn mãi ra ngoài ngõ. Ngực
mẹ như có đá đè chỉ chờ mẹ đứng dậy hất đi...

- Giời ơi là giời! Sao mà cái kiếp tôi lại khổ đến thế nà... yỳỳỳ...

Mỗi lần mẹ rít lên như thế, người mẹ lại nhổm nhổm lên.

Đã có tiếng chó cắn. Lão La cũng đã lần được về đến ngõ. Cái bị

không lão đeo bên vai. Lão vừa bước vào sân vừa nghiêng nghiêng nghé
nghé, cười:

- La ơi! Em bé đâu? Thầy để phần cho em bé mấy miếng gan đây này.

Con chó êu chầy ơi! Con chó êu chầy ơi! Thầy để cả tấm bánh đa cho u
mày, cho thằng La và cái Lê nữa.

Cái chân thọt của lão vừa buông xuống thềm nhà, tay lão vừa chống

lên bực gạch để nhấc bên chân lành lên, thì mẹ La vác cái đòn kê xổ ra.
Một tiếng "ối" giật lên. Lão La khuỵu xuống. Lão không trông thấy gì nữa.
Giời đất đảo đồng chung quanh lão. Lão chống cả hai tay xuống đất nhưng
không thể nào cất nổi người lên. Cái chân lành bị một nhát đòn kê như
toang cả ống xương và rụng ra, tê cứng không còn là chân của lão nữa. Lão
phải co đầu gối bên chân thọt mà quỳ và nhún người lên. Nhưng, tim lão,
thái dương lão liền đau thót lên vì ống chân bị giập lại khuỵu xuống và dằn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.