NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 347

- Thưa cậu giáo đến bảo Chú học.

Thanh như không nghe thấy bà già nói. Thanh còn đương bàng hoàng

vì cái ý nghĩ: "Sao lại thay đổi thế này?". Thanh thấy từ Thanh, đến Dâng,
đến bà già nọ đều bị cuốn cả vào những chốn đây, như một sức ma quỷ gì
lôi đi và càng ngày càng lún ngập xuống không thể nào nhoi lên, không thể
nào gỡ thoát nổi. Không thế thì là chết... Chết như ông Dâng, chết như ông
La... Hay bỏ thây bỏ xác ở các min mỏ đồn điền cao su, Tân thế giới. Hay
tù tội như bà La!

Bà già đã đùn đùn cu Chú được đến cái ghế cao lót đệm gấm và lại

chào:

- Thưa cậu giáo đến bảo Chú học.

Thanh cố giữ cho mình khỏi luống cuống và cũng để giữ cho bà già

khỏi ngượng, Thanh hỏi rất nhẹ nhàng:

- Bà già đã lên làm trên này?

Bà già nhi nhí trong miệng:

- Thưa cậu giáo, bà Tú gọi cháu lên ba bốn hôm nay.

Chiếc ghế cu Chú ngồi kê ba chiếc vừa đệm gấm vừa gối bông. Bà già

và Thanh phải loay hoay mãi cho cu Chú ngồi ngay ngắn và không tì ngực
vào bàn. Sau bà già phải đứng giữ hờ hờ lấy vai cu Chú. Thằng nhỏ nọ tuy
bù xù những mũ len, khăn len, quần len, áo len nhưng người nó trông vẫn
cứ như người mã. Da nó trắng mướt, bùng nhùng. Mặt chỉ thấy lông mày -
đôi lông mày đen cum cúp - và cái trán ngắn. Mắt nó như bằng sứ nhưng
khi đưa nhìn thì rất tinh. Tuy chưa đầy sáu tuổi, người nó vẫn cứ già choắt.

Thanh mở cái cặp da cá sấu dưới ngăn bàn, lấy quyển vở viết và quyển

vở bài học.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.