như sành. Quất và bỏc gỏi khỏe như thế cơ mà! Phải! Chấn sẽ uống thờm,
uống rất đều nước đỏi.
Sỏu thỏng được ăn liền sỏu chiếc rau bà đẻ của đàn bà chửa con so
hay con dạ mà vợ chồng khỏe mạnh, và uống nước đỏi trẻ con vào loại
thằng Cụn, rồi tập thở, hớt thuốc vụi, cố gắng sắp xếp cụng việc cho khoa
học, đi ngủ sớm, dậy sớm, chủ nhật mượn xe đạp đi chơi cỏc vựng quờ...
qua được cỏi mựa rột này là Chấn sẽ khỏe vượt lờn. Những ý nghĩ, những
hỡnh ảnh, như những giọt sương, những tia nắng dần ỏnh lờn trong tõm trớ
Chấn.
Chấn về đến nhà thỡ Kiều cũng đó về. Đầy gian gỏc, tiếng cười núi
của cỏc anh chị em Xi măng, Mỏy tơ, Mỏy chỉ, thợ xẻ, thợ cắt túc... Anh
chị em nghe núi Chấn vừa ở Hà Nội về thỡ vội đến để nghe chuyện và tin
tức. Hụm nay đó mồng 6 thỏng giờng. Cũn đỳng nửa thỏng nữa kỷ niệm
ngày Lờnin mất - Rồi đõy bốn thỏng nữa là mồng 1 thỏng 5... Hà Nội, Hải
Phũng tổ chức đấu tranh thế nào đõy? Đế quốc cú nhượng bộ cho kỷ niệm
cụng khai khụng? Chấn khụng kịp thay quần ỏo và khụng kịp cả thở vỡ cỏc
cõu hỏi...
Ở hàng nước bờ hố bờn kia đường, vẫn thằng doúc gỏc lỳc chập tối
Chấn ra đi, ngồi hau hỏu trụng sang cỏi ngừ lối lờn gỏc nhà bỏo. Nhiều lỳc,
nú nghển hẳn lờn để nhận cho rừ mặt hơn những người ra ngoài lan can,
đặc biệt là những anh chị em Xi măng, Mỏy tơ, Mỏy chỉ...