NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 479

-----

(1) Mudích: Mouzich

(2) Nhác cờ: nhà quê. Những tiếng gọi miệt thị những nông dân cùng

khổ ở Nga và ở Việt Nam.

Đờvanhxy cười nhếch một cái. Đầu óc y lại phừng phừng. Y quài tay

lấy hộp thuốc lá thơm, châm một điếu hút. Gác cao, gió nam thổi mạnh.
Màn cửa phần phật. Những hương hoa dưới vườn nhà y và các vườn nhà
chung quanh đưa lên ngào ngạt. Đờvanhxy vội hít dài như để uống lấy
những hương vị kỳ diệu của những bông hoa hồng to bằng những tách cà
phê, nở ở những luống dài hàng mười thước dưới cửa. Mùa hè đã đến gấp
rồi. Cái mùa hè ở Bắc Kỳ này không khí như đốt bằng lửa than đá và hun
bằng khói cây mục nát. Thế mà đã có những năm Đờvanhxy phải làm việc
mãi đến hết tháng bảy bốc lửa mà không được về Pháp, phải đón vợ con
sang nghỉ ở Đà Lạt để y còn khi đi khi về Hải Phòng Hà Nội giải quyết
công việc.

Ồ những bông hoa hồng trắng nõn như da thịt con gái đồng trinh, xinh

đẹp và thơm một hương thơm hoàng hậu những buổi sáng, những đêm
khuya mùa hè!

Vợ Đờvanhxy thích hoa hồng lắm.

Cả con gái Đờvanhxy nữa!

Ồ! Cái con bé lên sáu này, ở mé tủ đàn dương cầm của nó bao giờ

cũng phải có một bình hoa hồng mà mỗi ngày mẹ nó phải thay ít nhất cũng
ba lần hoa và phải cắm những kiểu không bao giờ được giống nhau. Mỗi
lần bản đàn dạo xong, nó lại ngắm hoa, chơi với hoa và lũ chó bông, mèo
bông của nó. Gương mặt nó với những đóa hoa hàm tiếu đều cùng một vẻ
ngây thơ, trong mát như thiên thần vậy. Nó mê âm nhạc Ba Lan lắm. Cả âm
nhạc Đức nữa. Những bản nhạc của Sôpanh, của Béttôven là tất cả những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.