NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 491

nhói một cách lạ. Thanh phải cúi mặt xuống giây phút, tay day day thái
dương.

Trong vòng hơn năm nay Thanh đã phải nghĩ nhiều về những thay đổi

của đời mình và của chung quanh. Phút giờ đây Thanh lại càng phải nghĩ
ngợi và thấy thấm thía vô cùng. Cái giới hạn giữa những cảnh đau khổ đen
tối, cảnh ê chề tuyệt vọng, cảnh mòn mỏi ngập đi mà chết và những cảnh
đứng thẳng lên chiến đấu mà sống, phơi phới tin yêu, - cái giới hạn của
những cảnh ấy càng cắt hẳn ra như giới hạn giữa ban ngày với đêm thẳm.
Cái ban ngày Thanh đương sống và cái đêm thẳm Thanh đã qua kia! Cái
ban ngày do bàn tay người mở ra, cái đêm thẳm cũng do bàn tay người xóa
đi. Rồi cũng do bàn tay người sẽ dựng lên một thiên đường không còn đói
rách, không còn nô lệ, thi đua nhau mà làm việc, phát triển những sức sáng
tạo. Bàn tay của con người lao động, chiến đấu. Tương lai thuộc về những
con người lao động, chiến đấu, về Cách mạng, về giai cấp vô sản lãnh đạo
cách mạng.

Thanh thấy nước mắt rưng rưng trong tâm trí. Thanh lại hồi tưởng đến

những ngày đã qua. Thanh lại nghĩ đến những khao khát mà Thanh đêm
ngày nấu nung trong đầu óc. Thanh lại nghĩ đến tình nghĩa của bao nhiêu
người đã đùm bọc lấy Thanh, giúp cho Thanh như con cá thoi thóp quẫy ở
lưới ra mà được một làn nước tốt. Những Dâng, Gái đen, bà Gái, bà Nghĩa,
cụ Cam, cụ Ước... Cụ Ước ơi! Sao cụ không sống đến ngày nay với cháu
mà trông xem những cảnh này?! Không phải có tiên hóa làm người vàng
mới lấp được biển dữ. Chính con người là vàng. Bàn tay và ý chí của con
người sẽ lấp được mọi cảnh thống khổ. Bàn tay và ý chí của những con
người hiền lành, trung hậu, chịu khó mà cụ Ước đã hỏi cháu Thanh đấy! Cụ
Ước ơi! Cả những ước mơ của cụ cũng không mất đâu! Những ước mơ còn
long lanh sáng láng trên trán, trên gương mặt của cụ khi cụ hai tay buông
xuôi...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.