NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 498

đêm. Lương lại lẽo đẽo cuốc bộ về chợ Con. Lương phải đi thong thả và chỉ
lo đêm nay

lại đau.

- Cứ nể là khổ!

Lương càu nhàu với mình. Rồi nghĩ đến những câu nói của ông cụ

khẩn khoản về việc tổ chức ngày Một tháng Năm sang năm Lương lại phải
nghĩ đến bài nói chuyện của mình soạn.

- Thôi sang năm mình huấn luyện cho cậu khác nói cũng được. Và

nhất định phải bảo báo Tin tức đăng hay gửi vào Sài Gòn cho chúng nó
đăng ở báo Dân chúng vậy. Nhưng đến sang năm tình thế biến chuyển,
không biết mình có đậu được ở đất Hải Phòng với cái Sở mật thám này
không?! Thằng Chấn lại bị gọi lên dọa trục xuất, không những thế lại còn
bị chúng nó nhắc đến án quản thúc nữa. Mấy thằng khác thì bị dỗ dành đi
làm vé chợ, làm Sở dây thép và cho thầu cả thuế đò nữa!

Lương lại ợ, bụng vừa đau quặn vừa nhói cả ngực. Lương vừa khổ sở

vừa bực dọc vì bệnh tật của mình và vì cả những tiếng thì thào mai mỉa về
một số những thằng đồng chí. Chúng mày chết đói thì chết chứ sao lại đâm
đầu vào nhận những việc kia! Cái câu hỏi hàng ngày vẫn xoáy trong đầu óc
Lương lại cất lên.

"Thế còn mày cũng phải làm gì mà sống chứ Lương! Đi bán than bán

củi cho mấy quần chúng cảm tình lấy mỗi tháng mấy đồng bạc cũng không
thọ đâu! Làm như thế mày chỉ càng ngày càng ốm thôi!"

Lương không xoa bụng nữa. Hình ảnh đứa con gái của Lương lại xoắn

lấy tâm trí Lương. Con bé mùa rét cũng chốc đầu. Nó bịt một cái khăn mặt
đỏ dày cộp những mũi dãi để che ruồi bâu. Có những buổi chiều Lương đi
làm đi hoạt động về thấy nó ngồi ngủ ngay dưới chân cột đèn, tay vẫn cầm
cái gốc mía đen thủi. Nó lên ba thì Lương đi tù... Đầu năm nay mẹ nó lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.