NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 537

- Con cứ nghĩ mẹ ạ! Nhưng nghĩ không phải để rồi mất tinh thần, đầu

hàng chúng nó đâu!

Xim búi chặt thêm tóc, dựa lưng vào tường, ôm chiếc áo bông cộc vào

lòng, ngước lên nhìn ô cửa sáng sáng ở góc trên cùng bức tường. Phía sau
dãy xà lim giáp với bãi Sáu Kho. Tiếng xe cam nhông chạy, tiếng sắt, tiếng
tôn, gỗ, xi măng va chuyển, tiếng người nói... vẫn nghe thấy rào rào, ình
ình. Đôi lúc tiếng hò tiếng reo cất dội lên. Bỗng có tiếng còi tầm. Tiếng còi
lanh lảnh, vang vang: tầm nhất một giờ mười lăm của nhà máy Xim. Như
có ai xóc vào ngực Xim. Xim đứng dậy, định bíu lấy những chấn song sắt
trên tường để nhìn và được thấy những bà con anh chị em đương lũ lượt hối
hả người thì đi tầm người thì về. Xim thấp bé quá, cố kiễng hết sức vẫn
chưa đụng được đầu ngón tay lên mép cửa.

Ánh sáng đằng tây nhay nháy xuống mắt Xim. Trước mắt Xim, thoáng

ngời lên tất cả những tầng, những nóc nhà máy đương rực nắng và tất cả
những guồng máy những ống sợi đương chạy vù vù ầm ầm. Nhà Máy tơ
Hải Phòng! Nhà máy của Xim! Nhà máy có hơn bốn nghìn công nhân đã
nổ những cuộc đình công toàn thể tham dự và kéo dài hàng ba ngày! Nhà
máy ở đây mẹ con Xim đã đổ hàng ba mươi năm mồ hôi nước mắt. Nhà
máy ấy rồi cũng sẽ thành nhà máy cách mạng như nhà máy dệt Tam Sơn ở
Mạc Tư Khoa của Nga Xô viết. Rồi một ngày mai đây tiếng còi tầm khác
sẽ kéo lên. Một cuộc đời khác, Xim sẽ được nhìn thấy, được sống cùng với
toàn thể giai cấp của Xim. Đau xót, căm thù bao năm sẽ được rửa. Quyền
lợi và sự sống của mình sẽ nắm trong tay mình. Không thể nào khác thế
được. Không thể có con đường nào khác con đường ấy được. Không thể đi
con đường nào khác con đường cách mạng, tranh đấu, hy sinh ấy được...
Mẹ ạ!... Con ạ!...

Xim lại nấc lên nói một mình.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.