NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 539

- Cậu ấy đi Côn Lôn về nhờ có đây nhận cho mới được ở Hải Phòng.

Bà cụ cậu ấy có họ với bà cụ nhà này mà...

Chấn nhìn Xim, nhìn Thanh, Cam và anh em; thấy Xim, Thanh, Cam

và anh em cứ nhìn theo mãi mình, lòng Chấn thắt lại:

"Trong tình thế này chúng nó chưa giở đến tra tấn, đánh đập anh chị

em đâu! Cũng lại đe dọa, dụ dỗ, rồi ngày kia, ngày kìa qua ngày kỷ niệm là
chúng sẽ thả anh chị em. Dù sao anh chị em cũng lo sợ! Nhất là gia đình!
Rồi cứ bước này chúng nó sẽ còn lấn nữa, lấn nữa. Cuối cùng nó lại trở lại
chính sách "sắt và máu" như những năm 1930-1931 để đàn áp phong trào.
Lẽ sống của đế quốc, tư bản chủ nghĩa là bóc lột và khủng bố tàn bạo mà!"

Liền với những ý nghĩ, Chấn tự nhủ:

"Nội nhật ngày mai ta cứ lại phải xuống nhà bà mẹ Thanh. Ta không

ăn ở nhà Thanh nữa cũng được, nhưng phải giải thích cho bà nghe ra, lấy
lại tinh thần cho bà. Và cũng để ổn định tinh thần cho bà cụ Xim, cho gia
đình thằng Cam. Sấm thì đã được cho biết trước tình thế rồi. Sấm cũng đã
giải thích cho các gia đình quen thuộc có người bị bắt..."

Chiếc ô tô xám với thằng Tây cậu và con chó lài ngồi ở đằng lái chợt

vụt qua mắt Chấn. Tây cậu méo một góc miệng, hất hàm cho Chấn và cười
như kiểu cười của người ra cửa đi xem hát, xem xiếc, xem đá bóng gặp
người quen phải ở lại nhà hay đi muộn không lấy được vé vậy.

- ... Và khi chúng nó vui sướng hể hả!

Chấn dằn câu nói và lại phải nghĩ đến những nụ cười khiêu khích và

cái chỗ làm việc của thằng phó cẩm Mayê mà Chấn vừa phải chịu đựng
hàng tiếng đồng hồ. Mayê cũng từ thanh tra lên phó cẩm như thằng Roăng
sau thời kỳ 1930-1931. Nhiều anh em còn biết Mayê vì nó đi học với anh
em. Nó là con một tên giám binh khố xanh sang ta từ hồi hạ thành Hà Nội.
Nó học cùng trường và cùng lớp với anh em nhưng không bao giờ nó nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.