NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 580

Vừa phải cố bước, mẹ La còn phải cố dằn xuống cái nôn nao đáng sợ vô
cùng ở trong người, cái nôn nao của cơn sốt rét đêm qua chưa biết chừng
chỉ đến trưa tầm cỏ vê về lại vật lại mẹ, mà lần này thì mẹ khó gượng dậy
được!

Mẹ La lại còn đói nữa. Nhưng mẹ vẫn thèm nước hơn. Công việc đầu

tiên của mẹ khi khiêng người tù chết vào nhà xác xong, mẹ phải rửa ngay
tay chân mặt mũi rồi đặt ấm nước chè tươi hay niêu cháo nấu thật loãng mà
húp. Hự... mẹ La suýt nhào vì một bước hẫng. Không thể trở vai, mẹ càng
nghiến răng lại và rướn hết sức lên dưới cái đòn ống. Quãng quãng mẹ lại
phải chống tay xuống đầu gối. Đầu gối mẹ không những chỉ chực khuỵu
mà còn như có thể gãy đôi ra. Những khi mẹ La chống tay, vừa gò người
lại, mà vẫn phải rướn vai cho khỏi nánh bên đòn khiêng của bạn, mẹ La
càng thấy ruột gan bị gò lại, gần đứt, và trong ngực sắp bẹp, đến tắc thở
mất.

Người lính đi coi đã sít răng, càu nhàu trong miệng. Tuy không hiểu

tiếng trên này, mẹ La cũng biết người lính Mèo nọ đã bực giận lắm. Thỉnh
thoảng mẹ La lại nói to lên, giọng rất tự nhiên, cứ vui vẻ nhẹ nhàng như
không:

- Sắp đến rồi! Ta rảo bước, rảo bước nữa nào. Cùng đổi vai đi, đổi vai

cho nhẹ nào.

- Thôi! Đã trông thấy cây sấu kia rồi!

- Này này lên cái dốc này rồi, cái dốc nữa thôi.

- Đổi vai, lại đổi vai nữa nào! Cổng nhà thương ngay đầu dốc kia kìa.

Cùng với những câu nói này, mẹ La cũng thấy vui vui. Mẹ thấy cái

con mẹ bé nhỏ và đương ốm yếu như mình thế mà lại thành ra đứng đầu
đòn, không những chỉ đôn đốc mà còn bao che được cả bọn và làm cả cai
cả lính cũng phải theo mình. Mẹ La lại nghĩ đến những ngày làm than với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.