NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 611

và không hiểu cha Vy nghĩ ngợi thế nào. Dần dà câu chuyện của ông cụ
chết ngồi giữa đống đá mọi người cũng quên đi. Nhưng, một hôm cha Vy
có hai người bạn ở bên phố sang, Vy thấy cha Vy vừa kể vừa tả lại cái chết
của ông cụ làm Vy ngạc nhiên vô cùng. Vy thấy, cứ theo từng nhời, từng
câu của cha Vy, ông cụ nọ lại hiện lên y như lúc Vy gửi quang liễn cơm
canh của ông của cha cố lách đám đông để vào xem.

- Ông cụ bị chúng nó giết đấy! Chính là ông cụ bị chúng nó giết đấy!

Cha Vy kêu hẳn lên, ư ứ ưng ức nói với hai người bạn như thế. Vy

kinh ngạc hết sức.

Sao? Làm sao? Ông cụ chết ngồi ở đống đá bị giết à? Ông cụ bị giết

thế nào? Ai giết ông cụ? Chúng nó là ai? Làm sao cha Vy lại biết mà nói
quả quyết như thế?!

Mấy năm sau Vy lớn lại nhớ, lại tưởng tượng, lại nghĩ và còn đi xa

hơn:

"Ông cụ chết ở đống đá là bị giết. Quả thật ông cụ bị giết thì những

đứa giết người kia có bị bắt đền tội không? Nhưng liệu cha Vy có đoán
đúng, biết đúng không? Mà những kẻ giết người kia, giết cả một ông cụ
gày còm, đói rét như thế chắc phải hung ác lắm? Chúng nó làm những công
việc như thế có bè có cánh không? Những ai động chạm vọc vạch công
việc chúng nó ra liệu có nguy hiểm không?"

Bao nhiêu lần Vy lớn định hỏi cha và cũng định hỏi một vài người

quen thân của cha nhưng không dám. Tính Vy lớn rụt rè, cha Vy lại lầm lì ít
chuyện, ít đùa không như ông Vy. Bẵng đi, một hôm cha Vy bỗng hỏi Vy:

- Con nhỉ, có phải chỗ đống đá ông cụ ngồi chết giờ xây một bệ cột

đèn, cái bệ ấy to nhất để lắp hòm điện nặng phải không?

Vy lớn không kịp nghĩ ngợi gì cả, hồi hộp một cách lạ, vội đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.