NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 70

trứng, gạo tám xoan. Gánh thì nặng cật sức những đồ đồng, đồ sứ cổ. Mấy
người đàn bà trên các chợ cũng cố khoác cái áo dài mới, đi guốc, đi dép,
nhấp nha nhấp nhỏm. Nhưng không ai được vào cả. Cái roi song bịt đồng
của bõ Quý giơ lên xua xua. Y không thèm đáp nhời ai một tiếng. Trong
khi ấy, đàn chó cứ luôn luôn xông đến cánh cổng mà gầm gừ bổ lên, chồm
xuống.

Đồng hồ phòng khách nhà dưới mới có tám giờ rưỡi, bõ Quý vẫn

không tin, lộc cộc đến tận chân cột nheo mắt nhìn. Hai chiếc kim bằng hai
chiếc đũa xoạc đúng ở số 8 và số 6. Hắn lại lộc cộc giở về cái nhà của hắn
ở gần cổng, vào ngồi trên tấm phản ghé trông ra ngoài. Mắt hắn lim dim.
Cái đầu trọc gật gù. Miệng hắn không ra cười cũng không ra hờn giận, môi
mím mím, góc miệng xệch ra. Thỉnh thoảng hắn lại gõ roi coong coóc
xuống cái chân gỗ. Trong đầu óc hắn không gợn ra một ý nghĩ gì, một hình
ảnh nào rõ rệt cả, mà có rất nhiều ý nghĩ, rất nhiều hình ảnh cứ nhấp nhô,
lờn vờn, rì rầm như những con muỗi mát khiến hắn cứ thấy buồn buồn ấm
ách thế nào ấy.

Cứ những giây phút hắn sắp ríu mắt lại ngủ thì hắn lại phải choàng

mắt nhìn ra cổng, rậm rậm cái mẩu gỗ bịt da của chân giả xuống nền nhà và
lại gõ roi. Tất cả thần kinh của hắn lại căng dần. Hắn lại chờ bên trong kia
có tiếng gọi cất lên, đặc biệt là tiếng sang sảng của cụ Cố hay tiếng lanh
lảnh của mợ Tú, - những tiếng, những giọng người nói ấy không bao giờ
hắn dám nghĩ đến một ngày nào kia hắn lại không còn được nghe thấy.
Nghĩa là ngày đó sự sống của hắn không còn được nhắc đến, cái nghĩa lý
của đời hắn mất đi...

- Bõ Quý truyền cho những con mẹ phán, mẹ giáo ấy

vào hầu.

- Bõ Quý cho cái thằng lý Trung Hành ấy đem đồ lỡi vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.