NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 975

mà ăn uống đi lại nói năng, khiến người ta vẫn tưởng cái thằng Nguyễn
Văn Thanh này còn sống đấy thôi!...

Nền trời về chiều càng xanh trong. Trên những mái nhà ở trước mặt

Thanh có một đám mây trắng như quả núi tuyết hay như một chiếc thuyền
buồm khổng lồ đương nhô lên. Một câu hỏi như nhô theo với đỉnh núi và
ngọn buồm mây kia:

- Tại sao giờ mày phải sống như thế?!

Thanh chớp chớp mắt. Thanh thấy Xim vẫn nhìn mình và có ý chờ

mình trả lời. Thanh vê vê củ lạc, ngập ngừng:

- Tôi cũng vẫn nhớ những ngày dạy học trong xóm. Tôi chỉ chờ có dịp

là thôi làm ở Hà Nội. Nếu Hải Phòng khó khăn, tôi mà có việc được ra
Uông Bí, Hòn Gai hay đi Móng Cái, đi Cao Bằng dù lương ít tôi cũng đi.
Không thì... cả Sài Gòn, cả Tân thế giới!

Xim sực nhớ lại mấy lần bắt gặp Thanh đi xem chiếu bóng với cả em

gái Kiều, và Xim nghe nói y còn đến nhà Thanh luôn. Xim lại phân vân đã
bẵng đi hơn một năm, cái thằng Kiều hư hỏng ma quái kia không còn liên
lạc gì với Thanh, vậy sao lại trở lại thân với Thanh như vậy? Còn nếu như
Thanh đương yêu đương mê em gái Kiều mà Thanh chỉ ngỏ ý là có thể lấy
được, thì sao Thanh lại thốt ra một giọng buồn nản đến thế?!

- Hay cậu giáo không muốn làm trên Hà Nội mà vẫn có lòng nhớ các

cháu ngày trước cậu bảo học, thì cậu lại về Hải Phòng. Phải! Cậu lại về Hải
Phòng mà bảo các cháu học cho gần bà nhà ta và cô Ngơ. Cái cô Ngơ thế
mà dạo này dệt chiếu thạo ra phết! Nếu không xảy chiến tranh, nhà Máy tơ,
Máy chỉ chạy thêm máy, cô ấy xin vào làm phụ máy được các bà các cô
trong xóm kèm cặp cho, chỉ bảy tám tháng một năm là có thể đứng máy
được. Hải Phòng ta thật là quý người. Giờ tuy khó khăn nhưng... một phần
còn ở như mình cậu ạ!...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.