NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 3 - Trang 977

Chị phải nhận cho tôi. Chị Xim mà không cầm, thì khi tôi về Hải Phòng tôi
không dám gặp chị đâu!

Bàn tay Xim cứ duỗi mềm ra. Xim vẫn dẽ dàng nhưng sắc mặt hừng

lên, cặp mắt càng lấp lánh, thân thiết nghiêm trang nhìn Thanh:

- Cậu giáo ạ tôi cám ơn cậu! Để khi khác, tôi mà túng mà cần thì tôi sẽ

hỏi vay cậu giáo, hay cậu giáo lại cho tôi thì tôi lấy. Giờ thật tôi không
túng, thì sao tôi lại nhận của cậu giáo được? Cậu giáo đừng bắt người phải
tham!

Xim qua đường nhà Máy sợi về nhà. Nhá nhem tối, ánh sáng trong

khu nhà máy từ xa đã trông thấy, chừng như đó là bến tàu to Sáu Kho thứ
hai dưới trời sao. Những tầng máy, những nóc nhà liên lu. Khói lò, bụi
bông sợi và hơi người mờ mịt. Tiếng máy ầm ầm còn dữ dội hơn cả biển
sóng. Quang cảnh lại làm Xim nhớ nhà Máy tơ Hải Phòng của Xim. Những
tin tức trong nhà máy, đời sống của công nhân và tình hình của thành phố
đây mà Xim nhận được báo cáo và Xim điều tra thêm, càng thôi thúc Xim
nghĩ đến tình hình chung của phong trào cách mạng, nghĩ đến những biến
chuyển đương dồn dập, nghĩ đến trách nhiệm nặng nề và những công tác
mới của tổ chức giao cho. Và Xim lại càng nhớ, càng nghĩ đến Tô và đến
cả Chấn. Như để tăng thêm nghị lực, sự tỉnh táo và sáng suốt của mình
trong sự suy nghĩ, lo toan chỉ có mình với mình này, Xim bước nhanh hẳn
lên. Não cân căng hết, trán nổi gân, mắt đăm đăm nhoi nhói, Xim như đang
chạy thi phải vượt dốc...

Chính cùng lúc ấy, Thanh cũng phải nhớ lại một hình ảnh và nghĩ đến

một người mà Xim đương phải nhớ, phải nghĩ: Chấn.

Buổi nay, Thanh không đi uống cà phê như mọi khi sau một bữa ăn

ngon miệng và thấy cần có sự nghỉ ngơi để suy nghĩ. Thanh lại qua một cái
ngõ cũng nhỏ như cái ngõ Văn Nhân có hàng bún chả kia để ra con đường
Vườn hoa mà Xim vừa đi qua. Vừa đi Thanh cũng vừa nghĩ đến nhà Máy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.