NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 107

cha Sơn, như muốn gặng hỏi rằng có thật bọn Huyền Linh không thấy
vướng víu vì Sơn? Và Sơn có góp được chuyện gì đâu, vậy sao Huyền Linh
cứ ép Sơn đến?! Ừ, cho dù Trần Văn đặc biệt chú ý đến Sơn, rất quý mến
Sơn, thì Sơn vẫn là kẻ ngoại đạo của bọn họ. Biết đâu họ lại cho là Huyền
Linh thích để cháu chơi trèo, còn Sơn thì tập tọng nghệ sĩ, muốn đánh đu
với tinh!

Có bốn chai, một Canhkina Con mèo, một rượu dâu tây, một thanh

mai và rượu quê. Tuy khay đồ uống đủ các ly, cốc nhưng không ai dùng ly
hết. Tất cả đều uống bằng cốc và tự rót. Mới có lượt đầu, chai Con mèo đã
vơi quá nửa. Duy Trần Văn vẫn chưa động tới, và khi Thiết Phủ lim dim
mắt cười, cầm chai toan rót tiếp cho Trần Văn, thì Trần Văn vội đưa tay bịt
lấy miệng cốc:

- Hà à à à... lấy cho nó cái thứ nước trong ấy. Nó chỉ thích cái độ nặng

ấy thôi.

Huyền Linh vừa dứt lời, Hoài Giang huých Thiết Phủ một cái, và

thong thả, trang trọng:

- Nó có thể sang Pháp, lập thêm một trường phái bên cạnh những

trường phái mới nhất của Paris đấy! Không hiểu rồi đây các maitres
(13)mét tôrơ cổ lỗ sĩ của Hà Nội xực nổi thế nào được panh tuya của lúy
(nó)?

-----

(13) Thầy.

Huyền Linh xua xua:

- Hẵng xếp cái chuyện nghệ thuật ấy lại. Cho thằng Trần Văn nạp rượu

đã. Rượu quê đây thật là tăm đứng, ông Thiết Phủ phó chủ tịch danh dự và
trưởng ban tổ chức tối nay ạ ạ ạ!...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.