NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 215

Có người quen biết đã nói hẳn ra miệng như thế. Thằng La càng vững

dạ hơn nhưng cũng bồn chồn hơn. Nó thấy thế nào nó cũng phải về Hải
Phòng ít lâu rồi sẽ đi ra mấy vùng miền mỏ kia...

... Sang xuân vẫn còn gió bắc nhưng tiết trời đã nắng ấm. Mấy ngày tết

vừa qua, La lại sốt rét, phải gượng lắm mới ngồi dậy đi mừng tuổi mấy nhà
sáng mồng một mồng hai, và ăn mấy miếng bánh chưng, chè con ong cho
ông bà nhà chủ bằng lòng. Suốt tháng giêng, sang giữa tháng hai, La chỉ đi
cắt tóc quanh xóm. Tuy đi làm buổi đực buổi cái như thế, La vẫn không
chịu ăn lận vào món tiền non chục bạc giắt lưng, cố kiếm đủ gạo hai miệng
anh em ăn. Cái Lu ngoài việc đi kiếm củi rác về đun, còn biết đi bòn rau
khoai, rau tập tàng và theo trẻ con đi hôi cá rồi về luộc lấy, kho lấy.

- Chú phó nhỏ ơi! xuống quá dưới phố Đò mà cắt. Hôm nay lại có

nhiều thuyền và sà lan ở Hải Phòng lên đấy!

Có mấy người làm xe ba gác và kéo xe tay đã quen La, gọi. La chào,

cảm ơn họ, rảo bước hơn. Dẫy núi Neo ở trước mặt và núi Kai Kinh ở phía
trên càng gợi La nhớ đến những quả đồi bên Kiến An và ngọn núi Yên Tử
trong Uông Bí. La đi qua một điện thờ bên bờ sông đang nhộn nhịp tiếng
đàn hát chầu văn và sực nức mùi nhang khói, hoa quả, thì lại có người gọi
từ ghế hàng nước góc phố.

- Đi cắt đâu thì cắt, nhớ chiều về qua đây sửa cho tớ cái tóc mai tớ còn

về Đáp Cầu trẩy hội nhé.

Người nọ còn bảo với mấy người khách cùng uống nước hút thuốc với

mình:

- Nó bé mà cắt tốt hơn cả mấy ông ngồi ở đầu cầu và trong chợ. Đã

khéo tay lại còn làm kỹ nữa, mà chỉ lấy có mỗi cái tóc ba xu! Ngoan đáo
để! Chẳng thấy ăn quà hay chơi bời gì cả, chuyện trò có vẻ đúng mực, con
nhà gia giáo hẳn hoi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.