NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 237

không phải hỏi, là cái ấm sành có thể vừa đựng nước vừa đi bắt cua được
của người nhà quê nghèo và cái bát úp lên cũng bằng sành đã sứt miệng.

- Nhà bác đây, bác chỉ ở có một mình đây?

Bố Vy ôm chầm lấy La, day day mặt La, đầu La vào ngực mình, hai

bàn tay đầy trai, ngón to và ngắn chũn, vuốt vuốt xoa xoa lưng La, và cuối
cùng thì ấp mặt mình vào mặt La, vào trán La mà hít lấy hít để. La thấy
nước mắt Bố Vy giàn ra đầm cả sang mặt mình, còn ngực bác thì như có
một bễ lò rèn đang kéo vội và cổ họng cứ ưng ức, ừng ực... La cũng hít hít
lại vào mặt vào người Bố Vy vừa thút thít:

- Bác Vy ơi! Ông nhà ở đâu! Bác gái ở đâu? Anh Vy nhớn ở đâu?

Thằng Vy em ở đâu? Bác có gặp bu cháu về Hải Phòng hay ở đâu không?
Bu cháu còn sống không?

- Bác gái ốm mất rồi! Ông và thằng Vy nhớn thằng Vy em vẫn ở Hải

Phòng. Còn bu cháu thì bác chưa gặp, nhưng bác biết chắc bu cháu vẫn
mạnh khỏe và thế nào bác cũng nhắn tin và bố trí cho bu cháu gặp cháu.
Cái Lê em cháu vẫn ở với bà cụ Xim với cô Xim...

La nói như reo:

- Cái Lê em cháu vẫn ở với bà cụ Xim và cô Xim! Bác có hay xuống

xóm Cấm chơi không?

Bố Vy phải nói tránh đi:

- Không! Mấy năm nay bác có về Hải Phòng đâu! Bác chỉ gặp bà con

quen thuộc hỏi thăm tin tức và nghe bà con nói chuyện thôi!

- Sao bác bảo bác đi Uông Bí làm mà lại ở đây? Và làng xóm thế nào

mà không có nhà cửa, lại để bác ở như thế này?!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.