NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 241

thì hàng mười cối thuốc cũng chưa chắc đã đủ. Phải cho bồi đến nhà đoan
lấy thêm nữa!

Tất cả bàn đèn đều vui vẻ một cách rất lịch sự được thêm có người bạn

hút bất ngờ và đặc biệt nọ. Tuy đã đến lượt mời thuốc rồi và là điếu thuốc
thứ hai của Thái Trang tiêm rất khéo, Trần Văn vẫn giữ bộ thoải mái, gạt
gạt cái dọc tẩu đi:

- Xin mời tân khách! Đệ xin nhường tân khách!

Ông Trẻ mặc áo gấm trần, nền lam hoa bạc, quần lụa mỡ gà, đi giày

Gia Định, đội mũ mốt săng màu tím vành to cuộn. Không hiểu những đồ
này may mặc và đã dùng từ bao giờ, hay là của ai nhường cho, mà đều mốc
mác, rách vá, lụng thụng, nhưng vẫn rất chải chuốt. Cả mũ phớt cũng thủng
cũng vá. Một miếng vá to bằng cái đít soong nấu bột trẻ con ở ngay chỗ
đỉnh mũ chũm lại. Cái áo gấm thì vá không những ở vai, ở hai cánh khuỷu
mà ở cả đằng sau lưng và gần gấu. Quần phải gọi là đụp. Còn đôi giày dễ
thường chỉ đi được nửa bàn chân với cái mũi rình rình há ra như hàm ếch,
làm bựt tung hàng chỉ gai khíu chằng chịt, xiên xẹo.

Nhưng bộ mặt của Ông Trẻ lại khác hẳn bộ đồ. Đó là một gương mặt

xám bì bì mà tất cả những cảm xúc gì sâu mạnh nhất, dữ dội nhất, cũng
không thể bợn đến được. Cái vẻ tươi tỉnh và điềm đạm của nó lúc Tú vồn
vã đón hỏi và giới thiệu, tuy đã làm ra điều hết sức cảm kích song vẫn cứ
trơ ra, hơn nữa, ngay sau đó lại càng thấy lạnh lẽo rất ma quái!

- Thằng người thế này mà là em mẹ con Giannơ Háclu?! Chắc là con

của vợ ba vợ hai hay nàng hầu gì của ông ngoại Giáng Hương? Cái dọc tẩu
sống này mà đặt ngồi cùng ôtô Lanh-côn với Giáng Hương đi lễ nhà thờ,
hay uống rượu lúc năm giờ chiều với Giáng Hương ở khách sạn Thương
mại trên phố Bônbe, ở Pagốtđông ngoài Đồ Sơn, hay ngồi nghe Giáng
Hương dạo pianô đêm Nôen..., thì cũng là bức tranh khá khá chất quỷ đấy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.