NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 267

(13) Lõng hàng, mối hàng.

Hai con chó to như hai con báo gấm, chẳng có rọ mõm và dây dắt gì

cả, vẫn nhơn nhơn quấn quýt bên Giáng Hương. Thảo Minh vội rướn bước,
mở cổng mời Giáng Hương vào trước, vừa để che chở cho con chó của y
cũng loại béc giê nhưng thấp bé chỉ bằng nửa. Trong nhà, ở buồng khách to
ồn ồn hẳn lên:

- Bà Thảo Minh đã về!

- Ai như bà Thy San cùng đi với bà Thảo Minh kia kìa!

- Đúng bà Thảo Minh cùng về với bà Thy San!

Người ta vội thu thu xếp xếp những chén chè, đĩa trầu cau thuốc lá.

Mấy người ngồi ngay lại. Một bà bỏ ghế bành to đang ngồi, chuyển sang
ghế đẩu mé bên:

- Chào bà!

- Kìa bà!

- Chào bà!

- Không dám chào các bà.

Cái bà nhường chỗ, nhổm nhổm như chỉ muốn được Giáng Hương

cầm tay, để đặc biệt được nhìn kỹ nữa những mặt kim cương nạm ở hoa tai,
ở dây chuyền và nhẫn của Giáng Hương. Không phải chỉ mình Giáng
Hương có những trang sức quý giá. Hầu hết các bà khách nọ đều đầy vàng
trên người, chứ không như Giáng Hương chỉ đeo có đôi hoa tai rất mảnh,
và sợi dây chuyền trước ức, rồi đến chiếc nhẫn cũng thế. Nếu như ở một cô
đầu, con hát hay ả bán hàng xén ngoài chợ, thì những thứ này chẳng được
chú ý mà còn làm nhục người đeo nữa! Vì người ta nhất định cho đó là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.