NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 315

bắt giữ. Không thì thôi chứ đã dúng tay vào thì phải thật đáng công sức,
đáng chuyến, đáng vụ, đáng việc.

Cửa hàng và bàn giấy hãng Thy San ở đường bờ sông vẫn đóng im ỉm

như không còn giao dịch xuất nhập gì nữa. Không cần vào các kho trong
ấy, Bẩy mề đay cũng biết rõ toàn là kho không. Nhưng những cái kho
chẳng còn ngỗng, vịt, chim, gà, dê, thỏ, rau, đậu, hoa quả gì nữa để đưa
xuống các tàu, mà nay bỏ hoang bỏ bụi ấy, lại chính là những nơi còn nhiều
của hơn cả những nhà khóa chằng khóa kép ngoài phố kia. Vì dưới đấy là
những hầm: hầm gạo, hầm thóc, hầm rượu, hầm đường... toàn những thóc
ngon, gạo ngon và rượu quý, mà nếu chiến tranh sẽ còn kéo dài năm năm,
chứ mười lăm năm nữa hãng Thy San cũng chưa cần bán!

Bảy mề đay lại phải chửi thầm khi nghĩ đến rượu và những hầm rượu

ở đây kia nếu hắn chỉ được một gian hay một ngăn thôi cũng quá là sự mãn
nguyện. Bảy mề đay chửi thầm từ thằng "An Nam" Thy San giàu nứt đố đổ
vách, có hàng kho rượu mà không biết uống rượu, đến thằng Gôđờluy và
mụ Sápphănggiông đồng bào của hắn, chúng bán rượu càng ngày càng như
bóp cổ lấy tiền người uống!

"Đức Chúa Trời ơi! Sau cuốc xe đi tuần này mà được tợp mấy ly cốt

nhắc hay rom, và bữa cơm tối thứ bảy này làm hẳn một chai hay hai chai
vang trắng thì kiếp sống của con người sau đây mới cần lên Thiên đàng
chứ".

Với hắn, được như thế hắn mới thấy cần đeo bảy cái mề đay được

thưởng từ năm đi lính Đại chiến 1914 - 1918, nấu bếp ở mặt trận Marốc
đến nay được làm sếp bót bên An Nam mà lên chầu Chúa chứ!

Sự thèm khát của Bảy mề đay không phải là Chúa mới biết, mà còn

một người nữa: Tú, em trai Thy San. Chỉ nhìn qua Bảy mề đay, Tú liền
cười xì một tiếng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.