NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 33

ngủ ở nhà trên. Không khéo lại mất tong với nó cả chị em con Huệ Chi -
Bích Nga thôi! Nhất là với thằng Chỉnh, thượng hảo hạng thành tích bất
hảo và đệ nhất liều lĩnh kia.

Tú lại xoáy nút chai rượu, tợp hơi nữa.

- Chết! Chết! Cứ mềm môi mãi thế này thì hết mẹ nó chai Mácten này

mất. Còn phải để dành để tự khao một chầu khác chứ. À à... Cũng phải xem
xem giò chả cỗ bàn hôm nay thế nào. Không phải lăng nhăng chuyện
ruộng, chuyện đất, chuyện thiên đàng, chuyện đạo đức con tườu con hươu
với mấy lão trùm trưởng hấp lìm kia, thì đã có một bữa rồi đây!

Tú nhẩy tung người lên khỏi giường lò so, lẹp xẹp đôi dép cói kết

bông đỏ gọi là dép Nhật Bản, qua sân sỏi lên nhà khách của hắn. Hắn đến
bàn ăn, lật như kiểu lật bát đánh xóc đĩa cái lồng bàn sơn son lên. Một khay
bày đủ bánh chưng và giò chả như ở mâm dọn trên phòng cha Nhân nhưng
trông có phần ít hơn. Tú cau cảu mặt, nhón một miếng nhai chòm chọp:

- Giò lụa hôm nay tuyệt thật. Thợ cỗ ở Nam Định ra có khác.

Tú ăn thêm hai củ hành nén:

- À à à... phải đả cái thứ này với rượu nếp cẩm thì mới lên thêm vị Tết

được...

Tú vào chỗ góc tủ nhắc cái bình sứ men rạn mà ban sáng Tú giấu cố

bà xẻ rượu ở hũ khi ông bếp bưng lên nhà trên. Tú chợt thấy lạ lạ khác
khác. Tú chợn chợn. Cái bình như nhẹ hẳn. Tú rụn rụn mở nút. Cái nút
bỗng chặt một cách lạ. Hà! Không phải nút xoáy, mà lại bị ấn bị đóng, chưa
bao giờ Tú làm như thế! Tú gân cả người mới bật được cái nút, rồi phải
nghiêng nghiêng, bình mới ra rượu. Càng lạ, lạ quá! Sao có hạt gì trắng
trắng như hạt cơm, hạt xôi trong rượu thế này? Tú cầm cái cốc pha lê vẫn
để uống nước lọc nọ giơ cao lên soi. Đúng là những hạt cơm. Cơm nguội!
Ba hột cơm nguội còn dính cả ngoài miệng bình đây nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.