NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 477

Mặt trời gần lặn hẳn. Gió thổi dạt các ngọn cây. Đường càng vắng.

Sấm và Vy nhớn càng rảo bước.

- Chú phá ngục Sơn La về Hà Nội mà không lạc mất mấy đoạn đường

rừng, thì chắc có thể gặp thằng Cam nhỉ. Chú nghe nói thằng Cam ở Hỏa
Lò chui cống ra à? Nó thế mà gặp may đấy. Bị kết những tám năm tù cấm
cố, đưa tin ra ngoài chỉ còn chờ ngày giải đi Côn Lôn, làm bác Cam gái gần
như phát điên, có hôm lảm nhảm nói suốt đêm vì lo không khéo nó lại như
bác giai, vậy mà... Chú Sấm ạ, thế nào thằng Cam chả được điều động về
Hải Phòng. Người quen Hải Phòng phải về Hải Phòng chứ. Phong trào Hải
Phòng đang thiếu cán bộ.

Sấm tủm tỉm:

- Nhưng Tổ chức lại thấy thằng Cam nhà cậu cần ở Hà Nội hay về

Nam Định, ra Hòn Gai, cũng như cần điều cậu cho những nơi cũng đông
thợ thuyền phu phen như Bắc Giang, Đáp Cầu thì sao?

Chợt Sấm thấy hồi hộp bồn chồn đặc biệt. Sấm nheo nheo mắt nhìn.

Nhưng chẳng cần để Sấm phải cố gắng thêm, các hình tượng kia đã hiện ra
rất rõ: những ống khói Lò nung, những tầng nhà điện, những nóc nhà Tháo.
Thân thuộc nhất vẫn là cái tầng cao giữa khu nhà giấy, nhà Tháo và máy đá
năm xưa Sấm treo cờ kỷ niệm Cách mạng tháng Mười Nga. Đúng là trong
tim và trong cả não cân Sấm như có mấy giây nghẹn lại.

- Chú nhỉ, nếu bác Cam không ốm chết ở hầm xà lim ngoài Côn Đảo,

thì thế nào chuyến này chả về Hải Phòng. Bác Cam này, chú này, cô Xim
này, chú Cao này, bố cháu này, toàn những người thợ Xi măng, Máy tơ
trường Bách nghệ lại được hoạt động với nhau. Lại cả bác Tô và bác Khánh
nữa. Nếu bác Tô không ho lao chết ở Sơn La và bác Khánh không bị chúng
nó xử đem bắn chết ở bên Kiến An! Bác Tô đã ăn ở nhà cháu mấy hôm,
ngủ với ông cháu, đáng nhẽ đóng xê qui (1)ở nhà cháu bác nhỉ? Chuyến
này chú về, thì thằng Quang nhà chú không còn phải cẵm, cởi truồng, đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.