NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 596

- Đã có Việt Minh, không sợ! Các ông Việt Minh kéo về nổ súng cho

ta phá kho đấy.

- Giời ôi! Giời ôi! Các bố trẻ ơi!... cứ ù à ố ế với cậu Khòa mãi thì ra

kho để nhặt rác à?!

Tất cả rùng rùng chạy. Đứa hai cái, đứa ba cái thúng, giành, ki, sọt...

đội lỉnh kỉnh trên đầu. Đứa vác đòn ống, quang gánh. Khòa đội hẳn một cái
lồ Móng Cái đan bằng mây to như cái thuyền thúng nhưng lòng sâu đến
thước rưỡi tây. Càng đến gần kho, Khòa càng hoa cả mắt, cuống quít cuồng
quịt. Khòa chỉ biết reo biết nhẩy lên chứ không hô được những câu của mọi
người hô. Đã thế, luôn luôn Khòa lại đứng sững, ngẩn người ra nhìn những
đàn bà con gái ông già bà lão sao lạ lùng quá thế này, cứ gánh thóc mà gọi
nhau, bảo nhau, chuyện với nhau vui vẻ chưa bao giờ như thế!...

Cái lồ của Khòa vào được đến cổng đã vất vả, rồi đến lối vào kho và

lên nhà kho thì làm khổ nhiều người quá. Lắm bà tru tréo vùng vằng mà
thấy Khòa như không thèm để ý đến mình, thì đẩy, thì hất cả lồ lẫn người
Khòa đi. Nhưng rồi chính Khòa nhận ra sự chướng đó, hơn nữa, Khòa thấy
nhiều anh em tự vệ và người làm phu ở bến vác cả bao thóc mà chạy, thì
Khòa vội dúi ngay cái lồ vào một xó, chạy làm theo như họ.

Khòa quại một bao lên thấy nhẹ, liền xốc thêm một ró. Vai vác, tay

cắp, Khòa chạy băng băng có đến mười chuyến rồi mười lăm chuyến.
Thuyền của Khòa đã đầy, Khòa sang vác cho thuyền khác rồi thuyền khác.
Trong ánh lửa khói rừng rực, ngùn ngụt, cuồn cuộn, lừng Khòa, ngực Khòa,
chân tay mặt mũi Khòa như giội mỡ giội dầu. Khát quá, Khòa dầm ngay
mặt mà uống nước sông rồi vừa vuốt vuốt trán, mắt, mũi, Khòa lại chạy lại
chuyển gạo.

Ngọt chỉ cho bọn lỏi của Khòa năm đứa một gánh thóc và vét đầy ki

thóc rơi. Chúng bảo nhau cứ quây lấy Ngọt mà xin thêm, mếu máo bịa ra
các thứ tình cảnh. Mấy người tự vệ ở bến vội lôi tay chúng nó ra:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.