NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 603

Hai tay Chấn lại nắm chặt lấy cánh tay rất chắc chỉ còn da bọc xương

của cụ Cam:

- Bác và chị Quất về, sáng mai thế nào con cũng sang, Còn gánh thóc

của bác để con nhờ một đồng chí tự vệ gánh cho...

- Đừng! Đừng!... Thế thì ông con tôi giận lắm! Đồng chí Đấu hẹn sang

với bố con và ông cháu tôi thì là quý lắm rồi. Đồng chí Đấu à, tôi còn thằng
Côn đây, khoe khỏe lên là nó phải đi theo với các đồng chí với Đoàn thể
thôi!

***

.... Mặt trời sáng nay đỏ như một quả gấc khổng lồ. Vùng trời mây

phía núi xa và rừng cây mờ mờ rực lên. Không một kho vàng diệp hay một
thứ cửa son gì mở ra lại rực rỡ như thế. Dòng sông trước kho Bến càng lấp
lánh vì nước triều dào dạt.

Nhiều lúc sóng tung cả lên bờ, sáng lóa. Chấn đèo xe đạp Xim. Hai

người đến lúc ông cụ uống nước và bà Cam đang đổ nước cháo cho Côn.
Cả Chấn và Xim đều ôm lấy Côn, Xim giằng lấy bát cháo và thìa để bón
cho Côn. Bà Cam quỳ quỳ, nâng nâng cằm Côn lên cho đỡ rớt. Ông cụ
Cam như trông thấy từng thìa cháo Côn nuốt ừng ực và thấy cả mắt Côn hé
mở, với mắt người con dâu long lanh.

- Lại cả cô Xim sang nữa! Thế ra chị cán bộ Việt Minh là cô Xim Máy

tơ nhà ta đấy! Tôi nghe câu được câu chăng nhưng cũng nhận ra tiếng cô,
tôi đã toan bảo mẹ nó cứ phải hỏi xem. Cô Xim nhỉ, bà nhà ta mà ở đây thì
cũng đi phá kho thóc, lấy thóc với các bà con. Còn non còn nước còn
người... Cứ còn non còn nước thì là còn người nhỉ!

Thằng cu cháu ở ngoài vườn, chạy vào nem nép bên bà. Chấn nhận ra

ngay con Kiều và lại tự nhắc đến cái chết của Gái đen mà phần nào Chấn
phải chịu trách nhiệm vì mình là kẻ tuyên tuyền giác ngộ đầu tiên cho Gái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.