NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 601

- Ai đấy! Ông nào đấy?!

- Chị Quất! Ối giời! Chị Quất! Bác! Bác Quất!

Bà Cam líu cả lưỡi:

- Thầy ơi, anh Đấu đấy! Anh Đấu đấy mà!

Ban nãy bà Cam đã ngạc nhiên và sửng sốt, choáng váng cả người thì

thấy chị Việt Minh mà chít khăn vuông, mặc áo cánh phin nâu, quần nái
đứng trên cái cân bàn diễn thuyết đúng là Xim, còn anh Việt Minh mặc
quần tây áo tây vải kaki, người có tuổi, thoạt trông ngờ ngợ như bác làm
đạc điền hay lái tàu hỏa quen quen ấy lại là bố Vy. Rồi nhìn bố Vy đứng ở
bực dưới, nét mặt rất nghiêm nghị, bà Cam đã toan bảo cho bố chồng biết.
Nhưng vì không thể đứng lại khi mọi người đã ùa cả lên thềm nhà kho, nên
bà phải cùng chen vào với một đám đàn bà con mọn chực một bên cửa, ở
đây có hai tốp tự vệ chuyên dỡ thóc cho bà con gánh đi. Trong cái ồn ào tấp
nập không giống và không thể hội hè nào ví được ấy, bà Cam càng thấy
ruột gan và tâm trí bời bời. Càng lấn bấn phải gánh chậm chậm để dắt bố
chồng cùng đi, trong dạ bà càng bồi hồi, chỉ mong giá có cánh bay vù về
với Côn và thằng cu cháu, mà thổi ngay nồi cơm cho cả nhà ăn rồi mới kể
các chuyện lạ nọ cho bố chồng nghe.

Cụ Cam nắm lại cánh tay Chấn:

- Anh Đấu, anh Đấu, mẹ Cam à! Anh Đấu lại được về!

Chấn phải cắn chặt môi:

- Bác và chị Quất dọn nhà lên vùng này từ bao giờ?

- Không, nhà vẫn phải ở Hải Phòng chứ, còn phải chờ thằng Cam về

thì dọn đi đâu được?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.