NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 607

- Này chó con... Gâu... gâu... gâu... gâu...

Tiếng cười râm ran. Vũ Sinh vội đạp đến gần Thanh:

- Anh Thanh ạ, ồn quá! Ồn quá! Dù trong điều kiện nào cũng không

nên làm cho người ta chú ý đến mình. Đây vẫn là đường gần Hải Phòng,
bọn thằng Đỗ Đức Phan không phải là không rải không cài ở cả quãng này
đâu! Mấy hôm nay trên Hà Nội, bọn hiến binh Nhật mặc quần áo thường,
chuyên rình chộp người mình ở các đường cửa ô ra... Nay mình đã đề
phòng không đi đường qua bến Bính, phải tắt đường này mà lại không chịu
giữ gìn thì đúng là vua chủ quan.

Bích Nga liền nói:

- Đúng đấy! Đúng đấy! Anh Thanh ạ. Chủ quan mà để lộ, chúng nó

bắt xuống Quần ngựa cho ăn đòn xin âm dương, nằm bó giò và uống nước
vôi trong lúc này thì thật là mình khốn nạn vô cùng. Anh Thanh đã có
nhiều kinh nghiệm và là đồng chí triệu tập... anh cứ phải kỷ luật rất hắc
vào!

Mọi người lặng đi mấy phút. Bích Nga lại gọi:

- Thạch ơi! Đúng là võ sĩ Ninh poalua (5)giờ về Quần Ngựa phải

không? Nó chuyên "tẩn" thanh niên. Chiều nào cũng phải đánh áppêrô
(6)mấy người mình thì ăn cơm tối mới biết ngon?!

Thạch cũng thích quyền Anh. Thạch càng phải nghĩ ngợi khi còn ở đội

bóng đá Thăng Long thường nghe nói về trung phong Hồng Khoa đeo số 9
của đội Bông Bắc Kỳ đã hạ Tịnh, và hạ cả Long bạn khá thân của Thạch ở
Hải Phòng rồi giữ vô địch quyền Anh ở Đông Dương. Hồng Khoa nổi tiếng
và nhiều báo đã khuếch đại là có lối chơi rất trịch thượng, một là lấy sức đè
người, hai là "cựa" rất ác. Thế mà khi Hồng Khoa đấu với đội Thạch, thì
Thạch thấy mọi sự đều trái ngược. Số 9 Hồng Khoa đá rất đàng hoàng, có
nghệ thuật, với một thể lực, tốc lực và trí lực mà những đối thủ tầm thường,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.