NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 670

cụ không hơn thì cũng bằng những tay Đỗ Hữu Vị hay Ba Chuẩn trong Sài
Gòn ấy!... Còn ta thì phải lên ách (9)từ năm Nhật chưa sang Lạng Sơn cơ!
(Bếp Kình càng lè nhè và díu cả lưỡi). Chả là bố nó đi học thì thi trượt cái
bằng Pháp Việt, vào lính đi học lép (10)thì đã mải chơi lại coi thường lão
ách xếp, nên năm sau mới đỗ cai... À! Bố nó cũng hay thơ phú lắm, đầu
giường lúc nào cũng có quyển thơ của ông tên cũng là Rượu... gì Rượu,
mũi to to đỏ đỏ, làm cả thầy lấy số tử vi ấy.

-----

(9) Ách: ách-di-đằng: phó quản.

(10) Elève caporal: lớp cai (tiểu đội trưởng).

***

Dậu bao xong tóc, chải sơ sơ và sửa soạn thêm đồ nước thì Trần Văn

đến. Đúng ba giờ, con chó chưa kịp sủa thì Dậu đã ra mở cổng. Trần Văn
ôm một cái quạt điện hỏng vừa làm ra bộ người đi chữa, vừa làm mật hiệu.
Lần trước, sáng chủ nhật, cả vợ chồng Dậu đón Trần Văn. Lần này, để
tránh sự theo dõi, Vin Hem cứ đi làm. Dậu ở nhà sẽ nhận tài liệu và nói lại
những công việc.

Ngày có lệnh trong chiến tranh không được khiêu vũ, Dậu đành phải

làm gái bồi rượu ở nhà Ni-xơ-vô Hải Phòng rồi lên Hà Nội làm cho nhà
Takara, Dậu đã chú ý đến Trần Văn. Ông chú Trần Văn đàn ở đấy, rất được
những khách vào loại sang trọng, sành sỏi quý mến vì tính đúng mực và tài
nghệ của ông. Còn Trần Văn soạn bài hát thứ nhất năm trước đã nổi tiếng,
đến bài thứ hai lại càng được ca tụng. Nhưng ông chú Trần Văn chỉ đàn cho
cháu đâu có ba, bốn lần mà bọn Dậu phải cùng với bọn khách trẻ nằn nì
mãi ông mới nghe. Trần Văn đã có mặt trong đám khách này, lạc lõng thế
nào ấy. Đã thế lại uống nhiều rượu, toàn rượu mạnh, và như không thèm
nghe người ta đàn, người ta hát bài của mình! Bộ đồ bằng phờ-la-nen màu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.