NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 679

lại cái công việc khá mệt mỏi và cũng khá nguy hiểm của mình. Kiều đã
nghĩ, nếu bây giờ mà không có tiệm hút này, thì thật khổ, thật là buồn cho
Kiều vô cùng.

Khách đây, ngoài mấy tham biện, thông ngôn làm ở Tòa án, Sở đốc lý,

nhà Đoan và mấy chủ hiệu mới phất thỉnh thoảng rủ nhau đến để hút chơi,
thì Kiều không bị ai làm bận rộn, mà tiệm thì như dành riêng cho mình vậy.
Về phần Ông trẻ, từ ngày Đỗ Đức Phan chết, những tưởng phải lâu mới có
một khách hàng như thế, nhưng sau đó thấy Kiều lại sộp hơn và có vẻ là
một nhân vật quan trọng mới, có thủ đoạn, thì càng cố chiêu đãi và đặt hẳn
thành một lệ: khi Kiều đến hút thì hoàn toàn không tiếp ai, cửa cầu thang
đóng, biển cửa quay mặt đề chữ "xin miễn hỏi" ra ngoài.

Chỉ nghe tiếng cài cửa, Ông trẻ biết ngay là Kiều. Y lấy cái chổi bằng

lông đuôi ngựa phẩy phẩy tấm nệm ở bên kia để đón. Kiều chìa tay cho y
bắt, tươi cười và lắc đầu:

- Hôm nay lại nắng quá!

- Nhưng chỉ nằm ở gác tôi mấy phút là sẽ thấy như ở Đà Lạt hay một

nơi đang là mùa thu với cờ - li-ma đờ Fờ-răng-xơ (12)đấy!

Kiều cởi áo ngoài mắc mũ vào chỗ quen. Chỉ thoáng giây, điếu thuốc

to mòng đã kề vào miệng Kiều, diện tẩu chiếu xuống ngọn đèn dầu lạc sáng
trong, chụp pha lê cài một con gián nhỏ bằng đồng che cho bên khách hút
không bị chói mắt. Điếu thứ hai... thứ ba... thứ bốn... Kiều hãm với chén
nước chè mạn sen Ông trẻ gọi bồi pha mới. Ông trẻ rất trân trọng:

- Trà của một nhà bà cô họ tôi trên Tây Hồ chuyên phuốc-nia (13)cho

mấy quan tổng đốc và mấy quan ta ở tòa án Thượng thẩm... ông thấy được
chứ ạ. Chịu thật! Ông Hítle mà trốn được sang Anh, Anh mà bố trí cho
Hitle thoát khỏi thiên la địa võng của Hồng quân Nga thì chịu thật!

-----

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.