NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 702

nó và tôi đấy. Mẹ nó ra lên đèn và thắp hương cho tôi trình với cao tằng tổ
khảo rằng thằng Sơn nhà ta nó đã về, nó làm con em đi theo cụ Nguyễn Ái
Quốc thật là trọn trung trọn hiếu...

***

- Trông cô người cũng ậm ạch rồi đấy! Bố Vy cười,

nhìn Xim.

- Ậm ạch cũng không bằng ông đạp xe. Xe đạp, gì mà ghê quá thế! Và

đạp xe làm gì cho khốn khổ cái thân. Cứ đi bộ gánh vã còn nhàn, còn nhẹ
hơn. Cậu Trần Văn bảo suýt nữa mất cả súng vì xe. Xuống cái dốc chỉ hơi
ngoẹo một tý mà bánh trước bật cả dây thép đánh đai vành, người nhào
xuống ruộng, súng văng đi, may mà không ướt! Thôi, xem có ai muốn rước
cái tội ấy cho, trả hai hay ba chục thì cũng tống táng đi...

Xim cũng cười. Bố Vy như bực tức:

- Hai hay ba chục à? Trả đến một trăm và phải lạy van, dễ đây đã bằng

lòng.

- Có đứa nào nó hóa dại, hóa rồ!

- Vậy thì bảo cái thằng Chấn nó đừng mượn nhằng mượn nhịt để đây

phải làm đầy tớ lau xe cho nó nhé!

Hai người đi tắt cánh đồng đã được hơn ba cây số để xuống khu dưới.

Đây có hai làng đều nhiều thợ làm bên Hải Phòng, đông nhất là ở Xi măng
và mấy xưởng đóng ca nô, sà lan của Tây và chủ Hoa kiều. Họ phải bỏ sở
đi làm linh tinh, nên ở nhà luôn. Tuy vậy thỉnh thoảng họ vẫn cứ phải, nếu
không vào trong nhà máy, trong xưởng thì cũng gặp anh em còn việc làm,
chuyện với nhau có khi hàng buổi cho đỡ nhớ. Từ khi chắp nối liên lạc với
Sấm và bố Vy, họ càng đi về luôn Hải Phòng. Mấy cơ sở cũ trong đó lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.