NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 722

pháp văn, năm ấy lại khó ghê khó gớm thế, đến nỗi nghe đọc và chép đầu
bài mà cũng run cả tay, thì còn làm, còn viết đúng sao được?!), nên ta phải
thôi dở dang rồi đi lính. Nếu không, ta cũng sẽ xin làm hương sư, hay đi
học trường bách nghệ rồi làm thợ ngoài Hải Phòng, trong Vinh, trong Sài
Gòn đấy. Mà đúng bây giờ đây là một keo vật. Ta trần trọi tay vo vật nhau
với số phận. Số phận của ta ở vào cái năm Mùi đẻ ta, cái tên Mùi bố mẹ ta
đặt cho ta, mà ai ai hoặc xem lá số tử vi của ta hay trông bàn tay và mặt
mày của ta, đều tấm tắc bảo ta sẽ suốt đời yên nhàn, sung sướng, không
phải lo nghĩ gì cả. Ta là con dê mà! Con dê đã hiền lành lại được chăn nuôi
thong dong thì còn phải lo còn phải nghĩ gì nữa?!

Ta vật nhau với số phận để không nhận mình là con dê, đời mình là

đời con dê, con dê và đời con dê chỉ việc nhởn nhơ ăn cỏ không phải lo
phải nghĩ gì cả... Cái thằng Mùi là ta ấy từ tối hôm nay, một giờ sau đây, sẽ
cởi cái áo ka ki nhà binh Pháp này, dứt bỏ cái lon con đỉa kim tuyến ở cổ
tay áo, ở cầu vai, sổ lương nếu không xé không đốt đi thì cũng không còn
ký lĩnh tiền nữa... để đi theo...

Quản đồn Cao hai tay ấp chặt lấy đầu. Người lính phục dịch đi vào,

giập giày, đứng nghiêm:

- Bẩm ngài đội, thày cai xếp bảo con lên bẩm với ngài đến bảy giờ

rưỡi thì cho lính sắp măng (7). Nếu ngài khó ở, để tối mai đi câu lơn
(8)cũng được. Mấy hôm nay lính tráng nhà ta canh gác cẩn mật lắm. Việt
Minh nghe chừng cũng thấy gờm. Ta mặc họ không động đến họ thì thôi...
chứ tội gì họ lại gai chuyện sự sinh sinh sự với ta... Bẩm ngài đội, ngày mai
thì chúng con làm thịt con lợn trên huyện biếu đồn ta. Cụ ông trên nhà
xuống chơi với ngài đội, thật vừa dịp quá! Thày cai sếp sẽ thân đánh tiết
canh hầu rượu cụ ông nhà ạ ạ ạ...

-----

(7) Tập hợp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.