NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 771

- Thuốc gì? Thuốc gì! Thuốc với thuộc gì nào, có việc quét vôi lại cái

buồng và chữa lại cái cửa cho chị ấy đi khóa về mở, mà ông cứ bận mải bận
mê các việc gì ấy!

Vệ Kháng chỉ cười tuế tóa:

- Thế thì chị Thơm lại càng đi nhiều, càng ít về nhà. Mình làm thế là

như đối với khách, với người ở trọ cách biệt, chứ còn gì là tình cán bộ với
cơ sở nữa?!

Nghe tiếng Thơm và hai con gái cứ ríu ra ríu rít từ ngoài ngõ vào, vợ

chồng vệ Kháng cuống lên:

- Chiều nay ông cứ để mặc mẹ con chúng tôi ra đồng đắp bờ tát nước,

tối khuya thì thắp đèn mà làm. Ông phải ở nhà. Đấy đấy... tôi đã bảo phải
mua đôi chiếu mới, mà hai phiên rồi vẫn chưa mua. Các anh ấy ngủ lại đây
thì sao? Tôi đến phát uất vì ông thôi.

Nhà vệ Kháng tuy là bốn gian tường đất, mái rạ, nhưng bác khéo tay

và rất chịu khó sửa sang, nên sáng sủa đẹp đẽ có phần còn hơn cả nhiều nhà
gạch trong xóm. Đã thế ba gian bếp và khoảng vườn lại ở vào thế rất đăng
đối, nên chỗ ở thêm bề nền nếp cơ ngơi hơn. Chỉ tội hiếm con trai! Năm vợ
có mang đứa con gái đầu lòng, vệ Kháng phải đăng lính khố xanh để lấy
tiền chuộc lại khu thổ cư hiện nay cầm từ đời ông bố lo vợ cho bác. Ở lính
đến năm thứ sáu thì được thêm mụn con gái nữa và phải xin mãn hạn. Nhà
neo quá, vệ Kháng lại bị tật. Bác ở lính chuyên giữ chân... làm vườn và
chăn dắt dê, chó, thỏ, gà tây, chim bồ câu cho các quan giám binh. Quốc
ngữ vọc vạch được những chữ in to, vần dễ. Chữ nôm đọc và viết được
mấy tên các cụ trong gia phả. Người như thế mà khổ! Chỉ vì chậm chạp và
quá cẩn thận. Trong một chuyến quan năm lê dương đầu tỉnh đi câu lươn
qua đồn của giám binh vệ Kháng. Vệ Kháng luống cuống thế nào đón
khiêng hòm rượu của quan năm lên đồn đánh vỡ mất hai chai quý nhất. Tên
cai nhà bếp lê dương đã đá và chỉ đá một cái mà vệ Kháng không trỗi được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.