NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 796

Tiếng cười lại rúc rích, rầm rộ hơn cả nhà có cỗ có cưới.

- Đây có hai bao Bát tô mới đây, hút đi, hút đi...

Bà Ngọ với lên bà thờ, cầm hai bao thuốc lá ấn ấn vào đầu bọn trai

gộc, bạn của cả Cam và Ngọ.

Một bà đã đứng tuổi, có con trai vừa được bố Vy và Sấm giới thiệu đi

chiến khu, sốt ruột quá, kêu lên:

- Gớm chết! Cũng phải để mà nghe anh ấy còn nói chuyện chứ. Nào

anh Cam, bà con nhà máy chúng tôi chỉ mong cán bộ của mình cho biết các
tin tức mới, nhất là... là bao giờ... bao giờ thì...

Đúng là từ nãy đến giờ Cam lại chịu một sự bị động rất tất nhiên, rất

thông thường mà Cam đã dè chừng với mình. Hẹn gặp thím Coóng là
chính. Công việc bàn với thím Cóong là chính. Tối hôm kia La về vội, báo
tin có anh Lý ở trên tàu Phượng hoàng và chỗ tàu nhận tiếp tế là hốc đá núi
Thằn lằn, thì cả Cam và Vy nhớn đều mừng vì sẽ có một mối đắc lực như
kế hoạch đã phác họa. - Đùng cái, trưa hôm qua, Vy em về báo tin gấp tàu
đã đổi đi chỗ khác mà đi lúc sương mù gần sáng, không biết là đi đâu. Tổ
Vy em, La, Nghĩa đã kiểm điểm rất gắt, La và Nghĩa xin chịu kỷ luật. Cam
nghe báo cáo, thấy đầu óc như muốn nổ muốn cháy. Không phải Cam lo sợ
vỡ kế hoạch. Không! Trừ phi con Phượng hoàng bay ra Thái Bình Dương,
Ấn Độ Dương hay về bên Tây, bên Mỹ, chứ còn phải lẩn lút ở ngoài biển
Hải Phòng này và hóng cuộc đổ bộ của hải quân Anh Mỹ hay đế quốc Pháp
lại nhảy vào thống trị Việt Nam, thì nhất định chúng sẽ chết. Nghĩa là nhất
định bọn Cam sẽ tóm hết bọn chúng, cỡi lên Phượng hoàng đưa các súng
đạn lương thực và hàng hóa, máy móc trong tàu rẽ sóng Nam Triệu cửa
Cấm mà tham dự tổng khởi nghĩa, nổ súng kéo cờ nổi còi xông lên tiến
công cùng với các nhà máy Xi măng - Sở dầu, bến Sáu Kho, và các xưởng
thợ, bến bãi, đường phố xóm làng, phủ huyện, đồn trại... Nỗi lo sợ chính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.