NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 847

- Bà nhỉ, hàng các cụ thế mà lại vừa đẹp vừa hùng dũng hơn cả các

hàng đấy. Nhiều cụ cũng bằng tuổi cụ Ước xóm ta ngày trước chứ gì.

Bà cụ Xim nheo nheo mắt:

- Không biết các cụ có đến tám mươi chưa, chứ cụ Ước nhà chị em

Dâng thọ những tám mươi tư.

Mẹ Nghĩa thần mặt ra:

- Cháu cứ tưởng tượng cụ Ước chỉ độ bảy mươi hay bảy mốt bảy hai.

Ông cụ còn xâu được kim lấy, giữa mùa rét chết cá, ông cụ chỉ mặc thêm
đôi áo nâu cũ.

Ông cụ râu tóc như tơ như cước, cao lớn, vai và lưng hơi gù, dáng đi

lừng lững như một con gấu. Ông cụ thường kể các chuyện cổ tích cho mọi
người ngồi nghe ở dưới bếp những sáng sớm ông cụ nấu nước đi bán.
Chuyện mà bà cụ Xim và mẹ Nghĩa nhớ nhất là chuyện Người vàng lấp
sóng biển Đông. Ừ thôi, ông cụ không được trời phật thưởng về cái nết rất
mực hiền lành, rất mực thương người, bằng cho cô tiên ngủ nhờ rồi hóa
thành vàng để lấp cửa sông dữ, mở bến, lập làng cho dân, thì đã có cách
mạng bù đắp. Cháu Dâng đấy, rồi cả cháu Ngọt của cụ đấy? Vàng nào
bằng! Lại thằng chó của Thanh, mẹ đang ôm đây, ừ, không biết rằng là
cháu mà là cháu ngoại, lại là cháu ngoại xa thì có máu cụ và giống cụ
không nhỉ? Thằng chó ơi, cái mắt mày, cái đầu cái trán mày mới được hơn
tháng mà sao vằng vặc rạng rũa thế này?

Tao, tao phải cắn cho mày một cái thật đau nào!

***

Đoàn của Lương đã đến ngã tư đường lên tỉnh Kiến An Hải Phòng thì

dừng lại nghỉ uống nước cùng mấy đoàn khác. Thấy đoàn của Xim dồn lên
rồi mà vẫn chưa tới, Lương mượn xe đạp của một đồng chí ở huyện phóng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.