NGUYÊN HỒNG TOÀN TẬP 4 - Trang 96

Bếp Kình gác cổng thấy tiếng chuông bấm và chó ngoài vườn dồ cắn

cuống cuồng, thì sửng sốt vội nhìn ra cổng.

- À cậu Tú! Tưởng đếch ai! Mẹ kiếp thì ra Tú mông Tú suýt nhà ta

bấm chuông. Cứ ông bà đi vắng mới dám mò đến. Lại nhòm nhỏ xin xỏ gì
đây?!

Bếp Kình quay vào, phất cái tay áo lắt lẻo khỏi dựa ghế, khật khưỡng

đứng dậy, xóc xách chùm chìa khóa, vừa đi vừa gườm gườm mắt:

- Ê me sừ Tú, át tằng tí ti, át tằng tí ti... (đợi một chút! đợi một chút).

Bếp Kình lọc xọc mở khóa cái cổng sắt chắc chắn và to như cổng đề

lao, chỉ khác không bưng tôn mỏng và sơn hắc ín mà chỉ nẹp bằng lưới dây
thép nhỏ, sơn xanh, cài hoa đồng. Kéo một bên cánh ra, búng đánh tách
ngón tay trỏ và ngón tay cái vào nhau, bếp Kình làm hiệu cho Tú được
phép vào. Đôi giày da cũ cao cổ, không bít tất, quài quài đá dứ hai chó lài
của nhà cứ định chồm cắn người khách và chó lạ.

- Ba gai, bố cu ba gai, moa táp pê tút suýt! (Gây gổ quá, gây gổ quá!

Tao đánh ngay cho bây giờ).

Cánh cổng đóng sầm. Bếp Kình phất cánh tay áo ra lệnh cho Tú theo

mình. Bước khỏi vòm cây ngâu và cái giàn lủng lẳng những chùm hoa ớt,
giẫm chân trên lối sỏi một cách rụt rè, nghe ngóng, đúng là Tú phải theo
bếp Kình từng bước. Tú gần như không còn biết mình là ai, sẽ phải làm gì.
Không đưa Tú vào phòng khách, cũng không đưa Tú vào hành lang có ghế
ngồi chờ, bếp Kình bảo Tú cùng con chó của Tú lại vào nhà riêng của y
dưới hai gốc cọ rườm rà ở một góc tường lối xuống bếp.

Mặc dầu đã ngà ngà, bếp Kình vẫn thấy hơi rượu Tú sặc lên, y liền

cười phá ra:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.