NGUYÊN HỒNG TUYỂN TẬP TRUYỆN LẺ - Trang 87

hoa lộng lẫy. Gặp mắt tôi, mắt Liên vụt sáng, cuốn lấy tôi và như hét lên:
"còn hai quả nữa thôi! Dương quật trúng đi! mau! mau lên! quật trúng đi!

"Nhưng tôi đã "tiu" hỏng cả hai, và địch thủ "coupe" lại một quả tôi

không đón kịp. 19/20! 19/20! Không biết mặt tôi đã tái đi hay bừng đỏ. Tôi
chỉ biết tôi hoa mắt rồi! Hoa cả mắt rồi! Và trong một chợp mắt, bóng vừa
sang, tôi chuyển vợt sang tay trái, quật úp một cái. Tiếngreo hò lại cuồn
cuộn nổi lên: 20/20! Hai quả nữa thôi! chỉ hai quả nữa thôi, giải sẽ về địch
thủ hay về tôi? Vút! Vút! bóng đã giao! Bóng đã giao! Tay phải tôi "tiu"
một quả trúng: 21 /20. Địch thủ giao bóng. Tôi lại tay trái"tiu" một quả
nhưng địch thủ đỡ được. Tôi tiu quả nữa, địch thủ lại đỡ được, và từ quả
đó, đường ban dẻ mịn qua lại trên lưới như kẹo mạch nha.

Thì một giọt mồ hôi đằm xuống mắt! Tôi chưa kịp chớp và chùi, bóng

bên địch đã sang, tôi vội đón bằng tai trái, và rút khăn mặt với tay phải,
không để lỡ cơ hội, địch thủ vươn tay "tiu" úp vợt sang bên phải. Tôi bổ
nhào sang và, nhắm mắt cay xé lại, co tay trái vụt dài!

Có một tiếng hét lên: 22/20! Dương được giải rồi! Muôn vàn hoa tươi

và giấy màu rào rào chút xuống đầu tôi, ném sả vào mặt tôi. Tôi không còn
trông thấy gì vì hai mắt tôi bốc sáng ngời như hai ngọn đè phare. Và cổ tôi
nghẹn ứ bởi hai vòng tay ôm ghì.

Dương ngừng lại, thờ người ra giây phút rồi lắc đầu:

-Vòng tay trần, nhờn nhụa và ngào ngạt của Liên!

Dương và tôiđã yên lặngbao nhiêu phút không rõ. Chỉ biết rằng cả hai

nửa điếu thuốc lụi tắt còn trơ lại tàn nguội lúc nào không hay. Tôi tê mê và
có cảm giác rõ ràng đương vùng vẫy cùng Dương trong ánh đèn tưng bừng,
hoa lá phấp phới và những lớp sóng hò reo cuồn cuộn "không! Tôi không
thể nào tin Dương chán nản đến thế được". Tôi bật nói và vỗ vai Dương:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.