NGUYÊN LÝ THỨ NĂM - Trang 242

[con người] chiêm nghiệ chính mình, tư duy và cảm xúc của mình như

điều gì đó tách rời phần còn lại của thế giới - một ảo tưởng thị giác về nhận
thức của chúng ta. Ảo tưởng này là một hình thức nhà tù đối với chúng ta,
tách rời chúng ta khỏi những khao khát cá nhân, khỏi tình cảm yêu mến vài
người gần gũi nhất. Nhiệm vụ của chúng ta là giải phóng chính mình khỏi
nhà tù này bằng cách mở rộng lòng bác ái để nâng niu tất cả các sinh vật
sống và toàn bộ thiên nhiên với vẻ đẹp của nó”.

Kinh nghiệm về việc tăng cường kết nối với thiên nhiên mà Einstein

mô tả là một trong những khía cạnh tinh tế nhất của hoàn thiện cá nhân,
khía cạnh xuất phát trực tiếp từ tầm nhìn hệ thống. Lời khuyên “mở rộng...
lòng bác ái” lại là một khía cạnh khác.

SỰ ĐỒNG CẢM

Nguyên lý nhìn nhận những quan hệ hỗ tương sẽ dần dần gạt bỏ thái

độ đổ lỗi và nhận lỗi trước đây. Chúng ta bắt đầu hiểu là tất cả chúng ta
đều dính vào những cấu trúc, những cấu trúc gắn chặt vào cả cách suy nghĩ
và cả hoàn cảnh cá nhân và hoàn cảnh xã hội mà chúng ta đang sống.
Khuynh hướng tự nhiên đỗ lỗi cho người khác sẽ dần phai nhạt, dẫn đến
một sự trân trọng sâu sắc những nguồn lực mà chúng ta vận động trong đó.

Điều này không có nghĩa là con người là nạn nhân của những hệ thống

điều khiển hành vi của họ. Thường thì các cấu trúc chính là kết quả sáng
tạo của chính chúng ta. Nhưng điều này không có ý nghĩa gì trừ phi chúng
ta nhìn nhận những cấu trúc này. Với hầu hết chúng ta, những cấu trúc này
vô hình và không thể nhìn thấy. Chúng ta không phải là nạn nhân cũng
không phải là bị cáo, chỉ là những người bị kiểm soát bởi những nguồn lực
mà chúng ta chưa học cách cảm nhận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.