NGUYÊN LÝ THỨ NĂM - Trang 553

CHƯƠNG 18: CÁI TOÀN THỂ KHÔNG THỂ
TÁCH RỜI

Khi còn trẻ, tôi luôn luôn muốn trở thành một nhà du hành vũ trụ.

Thậm chí tôi còn học môn hàng không và môn vũ trụ học trong khi học đại
học để chuẩn bị. Nhưng rồi tôi bị vướng vào “lý thuyết hệ thống” và thế là
một sự nghiệp mới, chẳng hề bay bổng chút nào[1], nảy sinh.

[1]. Nguyên văn là tính từ earthbound, nghĩa là “gắn với mặt đất,

không bay bổng, viển vông”. Ý tác giả muốn chơi chữ để so sánh với ước
mơ bay bổng làm nhà du hành vũ trụ của ông trước kia - ND.

Nhưng tôi vẫn bị mê hoặc bởi cảm giác được bay trong không gian,

một sự mê hoặc càng được thôi thúc bởi hình ảnh tàu vũ trụ Apollo. Với
một niềm vui to lớn, tôi cuối cùng cũng có một cơ hội để quen biết nhà phi
hành gia Rusty Schweickart khi anh tham dự một trong số các chương trình
lãnh đạo của chúng tôi nhiều năm trước.

Tôi biết được từ Rusty rằng nhiều phi hành gia cảm thấy khó khăn khi

trở về trái đất và cố diễn tả bằng lời việc bay lơ lửng trên hành tinh đất mẹ
có ý nghĩa như thế nào với họ. Rusty mất 5 năm (anh bay trên tàu Apollo 9,
thử nghiệm khoang tàu mặt trăng trên quỹ đạo trái đất tháng Ba năm 1969)
trước khi nghĩ ra được cách diễn tả tương xứng với nhiệm vụ của mình.

Mùa hè năm 1974, anh ấy được mời đến phát biểu ở một cuộc họp mặt

về “văn hóa hành tinh” ở Lindisfarne, một cộng đồng tôn giáo ở Long
Island. Sau khi cân nhắc và từ bỏ nhiều cách chia sẻ về trải nghiệm đó, anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.