NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 256

người xung quanh đều lạnh nhạt như nhau, huống chi người cha ấy cũng
chưa hề tồn tại trong cuộc sống của cô. Nhưng kể cả không nhiều tình cảm ,
cũng không có nghĩa hoàn toàn vô cảm, vẫn có lo lắng, chỉ là không nhớ
thương mong mong ngóng từng phút từng giờ.

Giang Tang Du dường như nhìn thấu tâm tư cô, để cho Lý Tình chăm sóc

cơm nước cho ông Giang Bác Nghi, còn cô gọi riêng Bạch Nặc Ngôn ra
ngoài ăn cơm.

Bạch Nặc Ngôn chẳng tính toán, lập tức đồng ý.

Khi hai cô ra ngoài, Bạch Nặc Ngôn đi trước, Giang Tang Du vẫn đi theo

sau.

Họ vẫn bước đi như vậy, từ rất lâu, dường như đã trở thành thói quen.

Nhưng Bạch Nặc Ngôn rất ghét kiểu này, mặc dù rất mọi người đều nói suy
nghĩ của cô rất độc đoán, nhưng cô cũng không thích người ta làm gì cũng
hỏi cô, cứ nơm nớp làm theo ý cô.

- Đi đâu đây?

Cô dừng lại hỏi.

- Cô thích ăn gì? Hình như cơm đậu hoa cũng không tồi đâu.

Giang Tang Du đang đánh giá nét mặt cô.

- Có chuyện gì không vui sao? Vậy cô thích ăn gì?

Bạch Nặc Ngôn vào một quán gần đó, đúng là quán cơm đậu hoa.

Cô rất ghét cảm giác này, cái gì cũng theo quyết định của cô, lúc nào

cũng đối xử với cô bằng bộ dạng nhân nhượng này, khiến cô như đang bắt
nạt cô ta ấy, cô cũng đâu có thích phải quyết định đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.